古诗词

王亘

题翠岩亭

王亘

一壑盘苍玉,峰峦尺五天。yī hè pán cāng yù,fēng luán chǐ wǔ tiān。
人间怪泉石,岭外好山川。rén jiān guài quán shí,lǐng wài hǎo shān chuān。
寺近鲸宵吼,林深犊昼眠。sì jìn jīng xiāo hǒu,lín shēn dú zhòu mián。
谪仙三百载,此乐有谁传。zhé xiān sān bǎi zài,cǐ lè yǒu shuí chuán。

西楼

王亘

西江横玉虹,西山罗画屏。xī jiāng héng yù hóng,xī shān luó huà píng。
荒城大如斗,此楼何峥嵘。huāng chéng dà rú dòu,cǐ lóu hé zhēng róng。
炎岭状陇蜀,三州通蓬瀛。yán lǐng zhuàng lǒng shǔ,sān zhōu tōng péng yíng。
人烟几村落,数点如晨星。rén yān jǐ cūn luò,shù diǎn rú chén xīng。
谁识海一涯,好峰无数青。shuí shí hǎi yī yá,hǎo fēng wú shù qīng。

次胡澹庵题挹翠轩韵

王亘

西山排闼来,周遭自环翠。xī shān pái tà lái,zhōu zāo zì huán cuì。
俗眼少见之,一览忘世味。sú yǎn shǎo jiàn zhī,yī lǎn wàng shì wèi。
平生三径心,盍早赋归计。píng shēng sān jìng xīn,hé zǎo fù guī jì。
纵落尘土居,不与草木敝。zòng luò chén tǔ jū,bù yǔ cǎo mù bì。
公馀事幽寻,清风拂衣袂。gōng yú shì yōu xún,qīng fēng fú yī mèi。
最喜轩中人,所挹多爽气。zuì xǐ xuān zhōng rén,suǒ yì duō shuǎng qì。
蓬蒿天地宽,万境发诗思。péng hāo tiān dì kuān,wàn jìng fā shī sī。
白云未能闲,时出过窗几。bái yún wèi néng xián,shí chū guò chuāng jǐ。
檐雨听夜语,池草生春媚。yán yǔ tīng yè yǔ,chí cǎo shēng chūn mèi。
山灵若相知,好风为裂眦。shān líng ruò xiāng zhī,hǎo fēng wèi liè zì。
馀光虽力挽,回次那得致。yú guāng suī lì wǎn,huí cì nà dé zhì。