古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
王奇
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
旅中有感
宋
:
王奇
泽国来游岂厌重,羁孤怀感自无穷。
zé guó lái yóu qǐ yàn zhòng,jī gū huái gǎn zì wú qióng。
雁声不到歌楼上,秋色偏欺客路中。
yàn shēng bù dào gē lóu shàng,qiū sè piān qī kè lù zhōng。
宿寺梦回莲叶雨,渡江衣冷荻花风。
sù sì mèng huí lián yè yǔ,dù jiāng yī lěng dí huā fēng。
谁怜未得青云志,琴剑年年西复东。
shuí lián wèi dé qīng yún zhì,qín jiàn nián nián xī fù dōng。
AI赏析
通天岩
宋
:
王奇
松罗石室中,清雅胜支公。
sōng luó shí shì zhōng,qīng yǎ shèng zhī gōng。
地静无尘到,天高有穴通。
dì jìng wú chén dào,tiān gāo yǒu xué tōng。
AI赏析
续县令题雁诗
宋
:
王奇
只只含芦背晓霜,尽随鸳鹭立寒塘。
zhǐ zhǐ hán lú bèi xiǎo shuāng,jǐn suí yuān lù lì hán táng。
晚来渔棹惊飞去,书破遥天字一行。
wǎn lái yú zhào jīng fēi qù,shū pò yáo tiān zì yī xíng。
AI赏析
绿荫亭
宋
:
王奇
创得幽亭近岭梅,绿阴名好称仙才。
chuàng dé yōu tíng jìn lǐng méi,lǜ yīn míng hǎo chēng xiān cái。
四围山色檐头出,一带泉声竹里来。
sì wéi shān sè yán tóu chū,yī dài quán shēng zhú lǐ lái。
AI赏析
题修仁县群峰驿
宋
:
王奇
槛前流水面前山,幽鸟孤云自往还。
kǎn qián liú shuǐ miàn qián shān,yōu niǎo gū yún zì wǎng hái。
农父不知佳景好,使车才得片时闲。
nóng fù bù zhī jiā jǐng hǎo,shǐ chē cái dé piàn shí xián。
桄榔树暗寒溪上,踯躅花红暮雨间。
guāng láng shù àn hán xī shàng,zhí zhú huā hóng mù yǔ jiān。
AI赏析