古诗词

王从叔

昭君怨

王从叔

门外春风几度。mén wài chūn fēng jǐ dù。
马上行人何处。mǎ shàng xíng rén hé chù。
休更卷朱帘。xiū gèng juǎn zhū lián。
草连天。cǎo lián tiān。
立尽海棠花月。lì jǐn hǎi táng huā yuè。
飞到荼香雪。fēi dào tú xiāng xuě。
莫怪梦难成。mò guài mèng nán chéng。
梦无凭。mèng wú píng。

阮郎归

王从叔

风中柳絮水中萍。fēng zhōng liǔ xù shuǐ zhōng píng。
聚散两无情。jù sàn liǎng wú qíng。
斜阳路上短长亭。xié yáng lù shàng duǎn zhǎng tíng。
今朝第几程。jīn cháo dì jǐ chéng。
何限事,可怜生。hé xiàn shì,kě lián shēng。
能消几度春。néng xiāo jǐ dù chūn。
别时言语总伤心。bié shí yán yǔ zǒng shāng xīn。
何曾一字真。hé céng yī zì zhēn。

南歌子·苦雨

王从叔

碧树留云湿,青山似笠低。bì shù liú yún shī,qīng shān shì lì dī。
鹧鸪啼罢竹鸡啼。zhè gū tí bà zhú jī tí。
不晓天天何意、要梅肥。bù xiǎo tiān tiān hé yì yào méi féi。
昨日穿新葛,今朝御夹衣。zuó rì chuān xīn gé,jīn cháo yù jiā yī。
思家怀抱政难为。sī jiā huái bào zhèng nán wèi。
只恐归来憔悴、却羞归。zhǐ kǒng guī lái qiáo cuì què xiū guī。

浣溪沙·梅

王从叔

水月精神玉雪胎。shuǐ yuè jīng shén yù xuě tāi。
乾坤清气化生来。qián kūn qīng qì huà shēng lái。
断桥流水领春回。duàn qiáo liú shuǐ lǐng chūn huí。
昨夜醉眠苔上石,天香冉冉下瑶台。zuó yè zuì mián tái shàng shí,tiān xiāng rǎn rǎn xià yáo tái。
起来窗外见花开。qǐ lái chuāng wài jiàn huā kāi。

秋蕊香·用清真韵

王从叔

薄薄罗衣乍暖,红入酒痕潮面。báo báo luó yī zhà nuǎn,hóng rù jiǔ hén cháo miàn。
絮花舞倦带娇眼。xù huā wǔ juàn dài jiāo yǎn。
昨夜平堤水浅。zuó yè píng dī shuǐ qiǎn。
故人信断风筝线。gù rén xìn duàn fēng zhēng xiàn。
误归燕。wù guī yàn。
梦魂不怕山路远。mèng hún bù pà shān lù yuǎn。
无奈棋声隔院。wú nài qí shēng gé yuàn。