古诗词

王迈

题弟纲举之奉仙之室曰小蓬莱

王迈

吾祖有方平,曾与麻姑会。wú zǔ yǒu fāng píng,céng yǔ má gū huì。
沧溟化为田,弹指五百岁。cāng míng huà wèi tián,dàn zhǐ wǔ bǎi suì。
又有仙人乔,神游八极外。yòu yǒu xiān rén qiáo,shén yóu bā jí wài。
朝舄作凫飞,世缘比蝉蜕。cháo xì zuò fú fēi,shì yuán bǐ chán tuì。
寥寥千载后,之子得正派。liáo liáo qiān zài hòu,zhī zi dé zhèng pài。
风度亦可人,春秋况未艾。fēng dù yì kě rén,chūn qiū kuàng wèi ài。
朝搬紫河车,暮结飞霞佩。cháo bān zǐ hé chē,mù jié fēi xiá pèi。
严事钟与吕,信心终不退。yán shì zhōng yǔ lǚ,xìn xīn zhōng bù tuì。
经营白玉坛,肖象俨相对。jīng yíng bái yù tán,xiào xiàng yǎn xiāng duì。
四面来青山,献奇飞羽盖。sì miàn lái qīng shān,xiàn qí fēi yǔ gài。
炉熏彻玉虚,剑水清尘界。lú xūn chè yù xū,jiàn shuǐ qīng chén jiè。
琼笈阅千函,丹方探三昧。qióng jí yuè qiān hán,dān fāng tàn sān mèi。
谁谓三凫遥,近在吾境内。shuí wèi sān fú yáo,jìn zài wú jìng nèi。
蓬莱若云小,孰能为之大。péng lái ruò yún xiǎo,shú néng wèi zhī dà。

跋黄京甫必昌提干四书讲义

王迈

吾友黄京甫,器资厚以浑。wú yǒu huáng jīng fǔ,qì zī hòu yǐ hún。
自了场屋债,遍参诸老门。zì le chǎng wū zhài,biàn cān zhū lǎo mén。
四书不释手,日旰忘晨飧。sì shū bù shì shǒu,rì gàn wàng chén sūn。
超悟到圣处,不能忘于言。chāo wù dào shèng chù,bù néng wàng yú yán。
序讲凡五篇,字字比玙璠。xù jiǎng fán wǔ piān,zì zì bǐ yú fán。
伊洛有心印,传受百圣源。yī luò yǒu xīn yìn,chuán shòu bǎi shèng yuán。
紫阳有心灯,瞩破万世昏。zǐ yáng yǒu xīn dēng,zhǔ pò wàn shì hūn。
得君再紬绎,提要钩其玄。dé jūn zài chóu yì,tí yào gōu qí xuán。
如印一洗涤,篆籀宛然存。rú yìn yī xǐ dí,zhuàn zhòu wǎn rán cún。
如灯增膏油,光焰大且繁。rú dēng zēng gāo yóu,guāng yàn dà qiě fán。
我昔从师友,是书粗讨论。wǒ xī cóng shī yǒu,shì shū cū tǎo lùn。
老大学不进,德性焉能尊。lǎo dà xué bù jìn,dé xìng yān néng zūn。
因君重感慨,旧闻日当温。yīn jūn zhòng gǎn kǎi,jiù wén rì dāng wēn。
愿言剪枝叶,作意事本根。yuàn yán jiǎn zhī yè,zuò yì shì běn gēn。

甲戌九月日有食之纪异三十韵

王迈

甲戌九月秋,朔旦见灾眚。jiǎ xū jiǔ yuè qiū,shuò dàn jiàn zāi shěng。
孛彗犯太阳,凄凄如月冷。bèi huì fàn tài yáng,qī qī rú yuè lěng。
方其始亏时,宛然虫食皿。fāng qí shǐ kuī shí,wǎn rán chóng shí mǐn。
食之至于既,当空悬黑饼。shí zhī zhì yú jì,dāng kōng xuán hēi bǐng。
仿佛存轮圈,中陷犹枯井。fǎng fú cún lún quān,zhōng xiàn yóu kū jǐng。
云间星昼见,草木森弄影。yún jiān xīng zhòu jiàn,cǎo mù sēn nòng yǐng。
天地寂无声,疑似非人境。tiān dì jì wú shēng,yí shì fēi rén jìng。
问之道旁翁,欲语喉先哽。wèn zhī dào páng wēng,yù yǔ hóu xiān gěng。
翁今九十馀,眼未见此景。wēng jīn jiǔ shí yú,yǎn wèi jiàn cǐ jǐng。
爰有虮虱臣,拜跪泪沾领。yuán yǒu jǐ shī chén,bài guì lèi zhān lǐng。
天高听则卑,宜鉴愚臣请。tiān gāo tīng zé bēi,yí jiàn yú chén qǐng。
日者阳之宗,千古光常炳。rì zhě yáng zhī zōng,qiān gǔ guāng cháng bǐng。
此日何不臧,臣心忧耿耿。cǐ rì hé bù zāng,chén xīn yōu gěng gěng。
或者天爱君,先事示之警。huò zhě tiān ài jūn,xiān shì shì zhī jǐng。
流金为汤戒,洚水为尧儆。liú jīn wèi tāng jiè,jiàng shuǐ wèi yáo jǐng。
虽重一时忧,何伤天历永。suī zhòng yī shí yōu,hé shāng tiān lì yǒng。
吾君今尧汤,四海元元幸。wú jūn jīn yáo tāng,sì hǎi yuán yuán xìng。
公道大开明,朝列肃而整。gōng dào dà kāi míng,cháo liè sù ér zhěng。
只恐万一间,左右容憸悻。zhǐ kǒng wàn yī jiān,zuǒ yòu róng xiān xìng。
方秋阴用事,阳微阴渐逞。fāng qiū yīn yòng shì,yáng wēi yīn jiàn chěng。
不去谗慝根,惧作忠良阱。bù qù chán tè gēn,jù zuò zhōng liáng jǐng。
天乃出怪异,意欲悟观省。tiān nǎi chū guài yì,yì yù wù guān shěng。
吾国必有人,伏蒲输骨鲠。wú guó bì yǒu rén,fú pú shū gǔ gěng。
吾君必开纳,小心知畏谨。wú jūn bì kāi nà,xiǎo xīn zhī wèi jǐn。
阳政必日修,阴邪必痛屏。yáng zhèng bì rì xiū,yīn xié bì tòng píng。
天其终仁爱,悔过在俄顷。tiān qí zhōng rén ài,huǐ guò zài é qǐng。
大叫天上人,齐唤金乌醒。dà jiào tiān shàng rén,qí huàn jīn wū xǐng。

读林去华居厚主簿省题

王迈

病夫夜不眠,五鼓始交睫。bìng fū yè bù mián,wǔ gǔ shǐ jiāo jié。
懒起比吴蚕,清梦飞庄蝶。lǎn qǐ bǐ wú cán,qīng mèng fēi zhuāng dié。
恭承高轩过,不及倒屣接。gōng chéng gāo xuān guò,bù jí dào xǐ jiē。
惠我百篇诗,珠玑何炜烨。huì wǒ bǎi piān shī,zhū jī hé wěi yè。
五言比长城,一望皆危堞。wǔ yán bǐ zhǎng chéng,yī wàng jiē wēi dié。
壮如广陵散,悲似阳关叠。zhuàng rú guǎng líng sàn,bēi shì yáng guān dié。
音韵最清圆,格律尤妥帖。yīn yùn zuì qīng yuán,gé lǜ yóu tuǒ tiē。
登坛裨将降,咒水小巫怯。dēng tán bì jiāng jiàng,zhòu shuǐ xiǎo wū qiè。
永嘉富人物,往躅足追蹑。yǒng jiā fù rén wù,wǎng zhú zú zhuī niè。
经术止斋陈,文章水心叶。jīng shù zhǐ zhāi chén,wén zhāng shuǐ xīn yè。
林君游其门,早负贤关箧。lín jūn yóu qí mén,zǎo fù xián guān qiè。
乡校设皋比,户外纷屦屧。xiāng xiào shè gāo bǐ,hù wài fēn jù xiè。
科目苦无凭,取舍如渔猎。kē mù kǔ wú píng,qǔ shě rú yú liè。
入网多弱翰,上钩希巨鬣。rù wǎng duō ruò hàn,shàng gōu xī jù liè。
西廊上奏篇,甲第仅书捷。xī láng shàng zòu piān,jiǎ dì jǐn shū jié。
低头矮屋中,壮气不萎薾。dī tóu ǎi wū zhōng,zhuàng qì bù wēi ěr。
研朱点周易,修此清净业。yán zhū diǎn zhōu yì,xiū cǐ qīng jìng yè。
焚香读楚词,时作真行帖。fén xiāng dú chǔ cí,shí zuò zhēn xíng tiē。
台府岁举员,求者例有挟。tái fǔ suì jǔ yuán,qiú zhě lì yǒu xié。
孤士乏梯媒,刚肠羞妇妾。gū shì fá tī méi,gāng cháng xiū fù qiè。
诸公纵怜才,或被权势劫。zhū gōng zòng lián cái,huò bèi quán shì jié。
谁能推挽之,士论得欣惬。shuí néng tuī wǎn zhī,shì lùn dé xīn qiè。

东归同年三山王簿宾之赵户立父连簿仁父黄上舍偕行分道买樽酌别

王迈

我从京华来,溽暑不可迩。wǒ cóng jīng huá lái,rù shǔ bù kě ěr。
蓝缕一征衣,邂逅四君子。lán lǚ yī zhēng yī,xiè hòu sì jūn zi。
臭味同芝兰,乡井连桑梓。chòu wèi tóng zhī lán,xiāng jǐng lián sāng zǐ。
王君吾兄行,派出铜川氏。wáng jūn wú xiōng xíng,pài chū tóng chuān shì。
一饮吞百杯,一挥烂十纸。yī yǐn tūn bǎi bēi,yī huī làn shí zhǐ。
此是銮坡人,非久栖鸾枳。cǐ shì luán pō rén,fēi jiǔ qī luán zhǐ。
黄君天庠英,贵名方日起。huáng jūn tiān xiáng yīng,guì míng fāng rì qǐ。
三年拜赐师,行雪殽函耻。sān nián bài cì shī,xíng xuě xiáo hán chǐ。
后来几英豪,愿作榜下士。hòu lái jǐ yīng háo,yuàn zuò bǎng xià shì。
小连真可人,犀玉浮冰峙。xiǎo lián zhēn kě rén,xī yù fú bīng zhì。
再鼓气不衰,收科趾前美。zài gǔ qì bù shuāi,shōu kē zhǐ qián měi。
朋山万青衿,求识习凿齿。péng shān wàn qīng jīn,qiú shí xí záo chǐ。
立父天族英,雅非膏粱比。lì fù tiān zú yīng,yǎ fēi gāo liáng bǐ。
青桂近婵娟,红蕖映青泚。qīng guì jìn chán juān,hóng qú yìng qīng cǐ。
名驹产天厩,一日当万里。míng jū chǎn tiān jiù,yī rì dāng wàn lǐ。
今夕知何夕,德星偶同晷。jīn xī zhī hé xī,dé xīng ǒu tóng guǐ。
明月入觥船,凉飔生剑履。míng yuè rù gōng chuán,liáng sī shēng jiàn lǚ。
相逢吴山头,相别闽江觜。xiāng féng wú shān tóu,xiāng bié mǐn jiāng zī。
交情托管鲍,同年序许李。jiāo qíng tuō guǎn bào,tóng nián xù xǔ lǐ。
明日怀美人,娟娟隔秋水。míng rì huái měi rén,juān juān gé qiū shuǐ。
何以慰我思,驰书寄双鲤。hé yǐ wèi wǒ sī,chí shū jì shuāng lǐ。

东归至衢城十五里头

王迈

征衣犯火云,来自长安道。zhēng yī fàn huǒ yún,lái zì zhǎng ān dào。
浃背汗淋漓,遵程行数跛。jiā bèi hàn lín lí,zūn chéng xíng shù bǒ。
险阻已备尝,习气觉如扫。xiǎn zǔ yǐ bèi cháng,xí qì jué rú sǎo。
京华纨裤儿,颜色差强好。jīng huá wán kù ér,yán sè chà qiáng hǎo。
玉斝酌玻瓈,金盘饤水果。yù jiǎ zhuó bō lí,jīn pán dìng shuǐ guǒ。
享此竟无端,荣枯太颠倒。xiǎng cǐ jìng wú duān,róng kū tài diān dào。
嗟余数之奇,涉世嗟枯槁。jiē yú shù zhī qí,shè shì jiē kū gǎo。
青云志未酬,午夜心如捣。qīng yún zhì wèi chóu,wǔ yè xīn rú dǎo。
浪蹈软红尘,有怀白云老。làng dǎo ruǎn hóng chén,yǒu huái bái yún lǎo。
决策赋归欤,受此大轗轲。jué cè fù guī yú,shòu cǐ dà kǎn kē。
倚杖立沉吟,持杯浇磊砢。yǐ zhàng lì chén yín,chí bēi jiāo lěi kē。
生平忠愤心,皎皎通穹昊。shēng píng zhōng fèn xīn,jiǎo jiǎo tōng qióng hào。
一身不足忧,世途深可悼。yī shēn bù zú yōu,shì tú shēn kě dào。
往岁淮甸间,边吏困科琐。wǎng suì huái diān jiān,biān lì kùn kē suǒ。
金鼓声涨天,沟壑填肝脑。jīn gǔ shēng zhǎng tiān,gōu hè tián gān nǎo。
一旦计之穷,首谋伏天讨。yī dàn jì zhī qióng,shǒu móu fú tiān tǎo。
眈眈欲无厌,百计需金宝。dān dān yù wú yàn,bǎi jì xū jīn bǎo。
今者驰使车,囊橐费赍裹。jīn zhě chí shǐ chē,náng tuó fèi jī guǒ。
乳臭坐庙堂,苟免及身祸。rǔ chòu zuò miào táng,gǒu miǎn jí shēn huò。
谁知鸿雁鸣,朝夕不相保。shuí zhī hóng yàn míng,cháo xī bù xiāng bǎo。
旱蝗莫为灾,四望无青草。hàn huáng mò wèi zāi,sì wàng wú qīng cǎo。
我辈独何心,日夕忧江左。wǒ bèi dú hé xīn,rì xī yōu jiāng zuǒ。
岂不欲救之,势力顾未可。qǐ bù yù jiù zhī,shì lì gù wèi kě。
敬持一瓣香,好为苍生祷。jìng chí yī bàn xiāng,hǎo wèi cāng shēng dǎo。
何日鞭五龙,泽之以霖潦。hé rì biān wǔ lóng,zé zhī yǐ lín lǎo。
手提四方人,脱之于水火。shǒu tí sì fāng rén,tuō zhī yú shuǐ huǒ。

父执德化陈宰叔高概寄诗和之

王迈

欲作好官易,与时同俯仰。yù zuò hǎo guān yì,yǔ shí tóng fǔ yǎng。
欲作好人难,前修严矱矩。yù zuò hǎo rén nán,qián xiū yán yuē jǔ。
马安为巧宦,孔光位宰辅。mǎ ān wèi qiǎo huàn,kǒng guāng wèi zǎi fǔ。
贻臭汗青中,诟骂之所聚。yí chòu hàn qīng zhōng,gòu mà zhī suǒ jù。
胡威清比父,魏谟直肖祖。hú wēi qīng bǐ fù,wèi mó zhí xiào zǔ。
世家有若人,百不一二数。shì jiā yǒu ruò rén,bǎi bù yī èr shù。
夫君少壮时,笔力迫韩杜。fū jūn shǎo zhuàng shí,bǐ lì pò hán dù。
晚岁宰一同,治最方卓鲁。wǎn suì zǎi yī tóng,zhì zuì fāng zhuó lǔ。
中都清要官,唾手可搏取。zhōng dōu qīng yào guān,tuò shǒu kě bó qǔ。
径挂神武冠,去国身如羽。jìng guà shén wǔ guān,qù guó shēn rú yǔ。
隐几挹青山,称觞环彩舞。yǐn jǐ yì qīng shān,chēng shāng huán cǎi wǔ。
导养学熊鹤,铅汞成龙虎。dǎo yǎng xué xióng hè,qiān gǒng chéng lóng hǔ。
妙香参鼻观,虚白生灵宇。miào xiāng cān bí guān,xū bái shēng líng yǔ。
兴来耸文笔,象物蒙藻黼。xīng lái sǒng wén bǐ,xiàng wù méng zǎo fǔ。
客至开香醪,鲸量少俦伍。kè zhì kāi xiāng láo,jīng liàng shǎo chóu wǔ。
我登清风堂,人今道则古。wǒ dēng qīng fēng táng,rén jīn dào zé gǔ。
敬宣与狎崇,所择听张禹。jìng xuān yǔ xiá chóng,suǒ zé tīng zhāng yǔ。

别永福张景山

王迈

我友满天下,面交如斗量。wǒ yǒu mǎn tiān xià,miàn jiāo rú dòu liàng。
最晚得张子,群中孤凤凰。zuì wǎn dé zhāng zi,qún zhōng gū fèng huáng。
秀气分高盖,妙年侔洛阳。xiù qì fēn gāo gài,miào nián móu luò yáng。
趋向颇近道,才具已老苍。qū xiàng pǒ jìn dào,cái jù yǐ lǎo cāng。
兰若参文盟,过眼五月彊。lán ruò cān wén méng,guò yǎn wǔ yuè jiàng。
别我求赠言,握手吐肝肠。bié wǒ qiú zèng yán,wò shǒu tǔ gān cháng。
学贵根书茂,积贮焉可忘。xué guì gēn shū mào,jī zhù yān kě wàng。
如行千里路,须具三月粮。rú xíng qiān lǐ lù,xū jù sān yuè liáng。
文亦有活法,先使意气张。wén yì yǒu huó fǎ,xiān shǐ yì qì zhāng。
如破勍敌垒,须擒贼中王。rú pò qíng dí lěi,xū qín zéi zhōng wáng。
子家蔼文献,庭砌多琳琅。zi jiā ǎi wén xiàn,tíng qì duō lín láng。
归欤力种绩,宜亲师友良。guī yú lì zhǒng jì,yí qīn shī yǒu liáng。
植本日以大,养气日以昌。zhí běn rì yǐ dà,yǎng qì rì yǐ chāng。
学丰敷为文,如富出所藏。xué fēng fū wèi wén,rú fù chū suǒ cáng。
襟期要荦荦,俗物徒茫茫。jīn qī yào luò luò,sú wù tú máng máng。
他日泉石下,候气视北方。tā rì quán shí xià,hòu qì shì běi fāng。
知有滔滔者,非予谁其当。zhī yǒu tāo tāo zhě,fēi yǔ shuí qí dāng。

白发吟

王迈

明发览青铜,寸白坠华簪。míng fā lǎn qīng tóng,cùn bái zhuì huá zān。
悬知不能免,岂意遽见侵。xuán zhī bù néng miǎn,qǐ yì jù jiàn qīn。
忆昔随群儿,总角混青衿。yì xī suí qún ér,zǒng jiǎo hùn qīng jīn。
纵弱不好弄,既冠知惜阴。zòng ruò bù hǎo nòng,jì guān zhī xī yīn。
时开磊块胸,浇之以古今。shí kāi lěi kuài xiōng,jiāo zhī yǐ gǔ jīn。
二十偕计书,进士路攲嵚。èr shí xié jì shū,jìn shì lù qī qīn。
迟迟十四年,一第酬苦心。chí chí shí sì nián,yī dì chóu kǔ xīn。
今年已六六,暮景来骎骎。jīn nián yǐ liù liù,mù jǐng lái qīn qīn。
一发照我眸,众发立森森。yī fā zhào wǒ móu,zhòng fā lì sēn sēn。
忽然一失笑,政要渠相寻。hū rán yī shī xiào,zhèng yào qú xiāng xún。
有田愿种玉,有腰愿垂金。yǒu tián yuàn zhǒng yù,yǒu yāo yuàn chuí jīn。
富贵岂不好,劳鹿那能禁。fù guì qǐ bù hǎo,láo lù nà néng jìn。
何如一床书,侑之绿绮琴。hé rú yī chuáng shū,yòu zhī lǜ qǐ qín。
远参兰茝香,清玩山水音。yuǎn cān lán chǎi xiāng,qīng wán shān shuǐ yīn。
高歌月满架,醉卧斗横参。gāo gē yuè mǎn jià,zuì wò dòu héng cān。
待教头半白,挂冠老山林。dài jiào tóu bàn bái,guà guān lǎo shān lín。
饮犊青草浦,盟鸥白沙浔。yǐn dú qīng cǎo pǔ,méng ōu bái shā xún。
凭虚唤张陆,听我白发吟。píng xū huàn zhāng lù,tīng wǒ bái fā yín。

白发叹

王迈

日月转四时,团团辗清昊。rì yuè zhuǎn sì shí,tuán tuán niǎn qīng hào。
人生一世间,轻尘栖弱草。rén shēng yī shì jiān,qīng chén qī ruò cǎo。
寒暑不相贷,容鬓岂常好。hán shǔ bù xiāng dài,róng bìn qǐ cháng hǎo。
嗟予涉世纷,闻道苦不早。jiē yǔ shè shì fēn,wén dào kǔ bù zǎo。
尘劳纵掀簸,冉冉风中葆。chén láo zòng xiān bǒ,rǎn rǎn fēng zhōng bǎo。
行年将四十,素标已插脑。xíng nián jiāng sì shí,sù biāo yǐ chā nǎo。
星星才数茎,烂熳色胜缟。xīng xīng cái shù jīng,làn màn sè shèng gǎo。
耘镊虽暂无,安能遏衰槁。yún niè suī zàn wú,ān néng è shuāi gǎo。
黄精似可饵,已白恐难扫。huáng jīng shì kě ěr,yǐ bái kǒng nán sǎo。
幸有琴心文,真诀堪却老。xìng yǒu qín xīn wén,zhēn jué kān què lǎo。
华池溉隐芝,青青可常保。huá chí gài yǐn zhī,qīng qīng kě cháng bǎo。
斯理不吾欺,从今勤探讨。sī lǐ bù wú qī,cóng jīn qín tàn tǎo。
要当验他时,难为常人道。yào dāng yàn tā shí,nán wèi cháng rén dào。

白发叹

王迈

青铜作明鉴,皎皎铺晴昊。qīng tóng zuò míng jiàn,jiǎo jiǎo pù qíng hào。
照我沐初晞,几缕经霜草。zhào wǒ mù chū xī,jǐ lǚ jīng shuāng cǎo。
本无适俗韵,颇识林园好。běn wú shì sú yùn,pǒ shí lín yuán hǎo。
何为浪自苦,落得衰颜早。hé wèi làng zì kǔ,luò dé shuāi yán zǎo。
悬知日夜改,青丝成素葆。xuán zhī rì yè gǎi,qīng sī chéng sù bǎo。
达人遗世累,土木视肝脑。dá rén yí shì lèi,tǔ mù shì gān nǎo。
那于形骸间,计校玄与缟。nà yú xíng hái jiān,jì xiào xuán yǔ gǎo。
彼独何人哉,而我叹枯槁。bǐ dú hé rén zāi,ér wǒ tàn kū gǎo。
壮年不可挽,过日如霜扫。zhuàng nián bù kě wǎn,guò rì rú shuāng sǎo。
但有岁寒心,不逐冰霜老。dàn yǒu suì hán xīn,bù zhú bīng shuāng lǎo。
誓开三径荒,种艺杂庸保。shì kāi sān jìng huāng,zhǒng yì zá yōng bǎo。
虽无大药资,尚得恣幽讨。suī wú dà yào zī,shàng dé zì yōu tǎo。
此外尽悠悠,置之不复道。cǐ wài jǐn yōu yōu,zhì zhī bù fù dào。

题江郎石

王迈

崒嵂天外来,生平眼不识。zú lǜ tiān wài lái,shēng píng yǎn bù shí。
道傍问行人,指此为何石。dào bàng wèn xíng rén,zhǐ cǐ wèi hé shí。
云是江郎神,兹地显灵迹。yún shì jiāng láng shén,zī dì xiǎn líng jì。
岳渎孕精灵,阴阳陶器质。yuè dú yùn jīng líng,yīn yáng táo qì zhì。
壁立千万仞,葱然翠欲滴。bì lì qiān wàn rèn,cōng rán cuì yù dī。
缥缈出尘寰,上与太清迫。piāo miǎo chū chén huán,shàng yǔ tài qīng pò。
伏如蛟龙蟠,耸如麒麟逸。fú rú jiāo lóng pán,sǒng rú qí lín yì。
开如旌旗扬,敛如圭绶直。kāi rú jīng qí yáng,liǎn rú guī shòu zhí。
交酬如大宾,相敬见颜色。jiāo chóu rú dà bīn,xiāng jìng jiàn yán sè。
特立如正女,斋庄不可昵。tè lì rú zhèng nǚ,zhāi zhuāng bù kě nì。
勇如毛大夫,囊锥推颖出。yǒng rú máo dà fū,náng zhuī tuī yǐng chū。
烈如蔺相如,挺身卫全璧。liè rú lìn xiāng rú,tǐng shēn wèi quán bì。
劲如傅介子,叱咤在三尺。jìn rú fù jiè zi,chì zhà zài sān chǐ。
直如太史公,巉岩操史笔。zhí rú tài shǐ gōng,chán yán cāo shǐ bǐ。
裒萃许精英,状出大奇特。póu cuì xǔ jīng yīng,zhuàng chū dà qí tè。
谁言造化工,于物无雕刻。shuí yán zào huà gōng,yú wù wú diāo kè。
我来揖清标,倚杖立叹息。wǒ lái yī qīng biāo,yǐ zhàng lì tàn xī。
年来天柱倾,谁是扶持力。nián lái tiān zhù qīng,shuí shì fú chí lì。
愿移此灵根,支拄天西北。yuàn yí cǐ líng gēn,zhī zhǔ tiān xī běi。
三光五岳气,要使合为一。sān guāng wǔ yuè qì,yào shǐ hé wèi yī。
血食千万年,与国同无极。xuè shí qiān wàn nián,yǔ guó tóng wú jí。

和赵簿题席麻林居士小隐四韵

王迈

公子有奇节,岁寒心印松。gōng zi yǒu qí jié,suì hán xīn yìn sōng。
千邱仍万壑,是中雅能容。qiān qiū réng wàn hè,shì zhōng yǎ néng róng。
晚来万事懒,独有诗不慵。wǎn lái wàn shì lǎn,dú yǒu shī bù yōng。
诸郎富文采,笔端耸孤峰。zhū láng fù wén cǎi,bǐ duān sǒng gū fēng。

和赵簿题席麻林居士小隐四韵

王迈

绕园万竿竹,奇壑千丈松。rào yuán wàn gān zhú,qí hè qiān zhàng sōng。
此物匹高士,坐羞桃李容。cǐ wù pǐ gāo shì,zuò xiū táo lǐ róng。
客至谈世故,接之令人慵。kè zhì tán shì gù,jiē zhī lìng rén yōng。
相看两不厌,晴昊倚高峰。xiāng kàn liǎng bù yàn,qíng hào yǐ gāo fēng。

和赵簿题席麻林居士小隐四韵

王迈

棋声响苍石,茶灶烧枯松。qí shēng xiǎng cāng shí,chá zào shāo kū sōng。
故人惠然来,风竹为先容。gù rén huì rán lái,fēng zhú wèi xiān róng。
野性旷而适,机心疏更慵。yě xìng kuàng ér shì,jī xīn shū gèng yōng。
生怜谢安石,携妓污名峰。shēng lián xiè ān shí,xié jì wū míng fēng。

和赵簿题席麻林居士小隐四韵

王迈

笙簧岂不韵,雅景受风松。shēng huáng qǐ bù yùn,yǎ jǐng shòu fēng sōng。
纨绮可为裳,灵均采芙蓉。wán qǐ kě wèi shang,líng jūn cǎi fú róng。
古来旷达士,世腻亦太慵。gǔ lái kuàng dá shì,shì nì yì tài yōng。
可望不可押,人如云外峰。kě wàng bù kě yā,rén rú yún wài fēng。

题赵别驾委斋诗

王迈

别驾来访别,徵我委斋诗。bié jià lái fǎng bié,zhēng wǒ wěi zhāi shī。
敢问委之说,别驾自发挥。gǎn wèn wěi zhī shuō,bié jià zì fā huī。
万事悉委分,吾何容心为。wàn shì xī wěi fēn,wú hé róng xīn wèi。
抱椠游文屋,去取委所司。bào qiàn yóu wén wū,qù qǔ wěi suǒ sī。
一战偶得隽,敢夸词藻奇。yī zhàn ǒu dé juàn,gǎn kuā cí zǎo qí。
随牒走仕途,荐举委所知。suí dié zǒu shì tú,jiàn jǔ wěi suǒ zhī。
一朝获通籍,敢恃妍媚姿。yī cháo huò tōng jí,gǎn shì yán mèi zī。
不见百里奚,非黠亦非痴。bù jiàn bǎi lǐ xī,fēi xiá yì fēi chī。
爵禄委倘来,饭牛牛自肥。jué lù wěi tǎng lái,fàn niú niú zì féi。
不见塞上翁,无喜亦无悲。bù jiàn sāi shàng wēng,wú xǐ yì wú bēi。
得丧委自然,失马马复归。dé sàng wěi zì rán,shī mǎ mǎ fù guī。
委怀在琴书,栗里真吾师。wěi huái zài qín shū,lì lǐ zhēn wú shī。
委顺听时命,香山不吾欺。wěi shùn tīng shí mìng,xiāng shān bù wú qī。
吾以名吾斋,曰委不亦宜。wú yǐ míng wú zhāi,yuē wěi bù yì yí。
王子曰不然,我言异于斯。wáng zi yuē bù rán,wǒ yán yì yú sī。
人性涵万善,其位配两仪。rén xìng hán wàn shàn,qí wèi pèi liǎng yí。
凡天所委付,受者不得辞。fán tiān suǒ wěi fù,shòu zhě bù dé cí。
行藏道污隆,进退时安危。xíng cáng dào wū lóng,jìn tuì shí ān wēi。
委禹以治水,胼胝敢言疲。wěi yǔ yǐ zhì shuǐ,pián zhī gǎn yán pí。
委尹以复辟,宠利非谋私。wěi yǐn yǐ fù pì,chǒng lì fēi móu sī。
经制委姬旦,述作委仲尼。jīng zhì wěi jī dàn,shù zuò wěi zhòng ní。
今古理无二,圣贤人可希。jīn gǔ lǐ wú èr,shèng xián rén kě xī。
纲常或沦斁,委我开训彝。gāng cháng huò lún yì,wěi wǒ kāi xùn yí。
杨墨路必辟,韩庄门宜麾。yáng mò lù bì pì,hán zhuāng mén yí huī。
宇宙或倾仆,委我力扶持。yǔ zhòu huò qīng pū,wěi wǒ lì fú chí。
补天出娲石,浴日升咸池。bǔ tiān chū wā shí,yù rì shēng xián chí。
饥者委我食,寒者委我衣。jī zhě wěi wǒ shí,hán zhě wěi wǒ yī。
一或负所委,是谓天职亏。yī huò fù suǒ wěi,shì wèi tiān zhí kuī。
若君所言者,庄老同一岐。ruò jūn suǒ yán zhě,zhuāng lǎo tóng yī qí。
梁以苦空坏,晋以清谈隳。liáng yǐ kǔ kōng huài,jìn yǐ qīng tán huī。
流弊至委弃,往事真来规。liú bì zhì wěi qì,wǎng shì zhēn lái guī。
世道真险隘,天将委之谁。shì dào zhēn xiǎn ài,tiān jiāng wěi zhī shuí。
上不能使尔,夫岂无良医。shàng bù néng shǐ ěr,fū qǐ wú liáng yī。
因诗重感慨,当有评是非。yīn shī zhòng gǎn kǎi,dāng yǒu píng shì fēi。

送族侄千里归漳浦

王迈

吾宗居漳滨,枌社足不到。wú zōng jū zhāng bīn,fén shè zú bù dào。
迫岁携琴书,迢迢以谒告。pò suì xié qín shū,tiáo tiáo yǐ yè gào。
草木同臭味,水火随湿燥。cǎo mù tóng chòu wèi,shuǐ huǒ suí shī zào。
行色念辛酸,开樽勤燕劳。xíng sè niàn xīn suān,kāi zūn qín yàn láo。
葭管阳方升,凌室冰新破。jiā guǎn yáng fāng shēng,líng shì bīng xīn pò。
语言颇有味,知子为跨灶。yǔ yán pǒ yǒu wèi,zhī zi wèi kuà zào。
日暮望白云,江头理归柂。rì mù wàng bái yún,jiāng tóu lǐ guī yí。
别我乞赠言,求以为宗好。bié wǒ qǐ zèng yán,qiú yǐ wèi zōng hǎo。
谢安自荐玄,杜子每念佐。xiè ān zì jiàn xuán,dù zi měi niàn zuǒ。
子真玄佐流,我誉不为过。zi zhēn xuán zuǒ liú,wǒ yù bù wèi guò。
惟学无他逵,损益在勤惰。wéi xué wú tā kuí,sǔn yì zài qín duò。
我昔少年日,萤雪功自课。wǒ xī shǎo nián rì,yíng xuě gōng zì kè。
呕肝缀文词,悬胆警坐卧。ǒu gān zhuì wén cí,xuán dǎn jǐng zuò wò。
甑寒心自怜,笔冻指欲堕。zèng hán xīn zì lián,bǐ dòng zhǐ yù duò。
牛羊事刍牧,鸿雁谋粱稻。niú yáng shì chú mù,hóng yàn móu liáng dào。
慈亲日待养,一第天所报。cí qīn rì dài yǎng,yī dì tiān suǒ bào。
愿子继自今,书田深种播。yuàn zi jì zì jīn,shū tián shēn zhǒng bō。
定力要坚持,居安谨无躁。dìng lì yào jiān chí,jū ān jǐn wú zào。
青云信有梯,我已为前导。qīng yún xìn yǒu tī,wǒ yǐ wèi qián dǎo。
后来当有人,衮衮如响和。hòu lái dāng yǒu rén,gǔn gǔn rú xiǎng hé。
洗耳候凯音,嘉节迫吹帽。xǐ ěr hòu kǎi yīn,jiā jié pò chuī mào。
呼童办楮英,为子征西贺。hū tóng bàn chǔ yīng,wèi zi zhēng xī hè。

四十自寿

王迈

前四十年非,追之已莫返。qián sì shí nián fēi,zhuī zhī yǐ mò fǎn。
后四十年是,图之良未晚。hòu sì shí nián shì,tú zhī liáng wèi wǎn。
水涸自见涘,木落知见本。shuǐ hé zì jiàn sì,mù luò zhī jiàn běn。
善者契吾机,今复犹不远。shàn zhě qì wú jī,jīn fù yóu bù yuǎn。
养生先节欲,葆粹在惩忿。yǎng shēng xiān jié yù,bǎo cuì zài chéng fèn。
圣贤人可为,勿使善恶混。shèng xián rén kě wèi,wù shǐ shàn è hùn。

寄居元职方北第呈西邻盛进士

王迈

解褐去乡里,宦游一纪馀。jiě hè qù xiāng lǐ,huàn yóu yī jì yú。
抱戚今来归,茫然无屋庐。bào qī jīn lái guī,máng rán wú wū lú。
暮瞻还林鸟,朝羡趋渊鱼。mù zhān hái lín niǎo,cháo xiàn qū yuān yú。
渊林各有归,曾不鱼鸟如。yuān lín gè yǒu guī,céng bù yú niǎo rú。
元侯雅好义,假我舍北居。yuán hóu yǎ hǎo yì,jiǎ wǒ shě běi jū。
入门扫埃?,闲草以次锄。rù mén sǎo āi,xián cǎo yǐ cì chú。
贫贱谁顾门,岂必容高车。pín jiàn shuí gù mén,qǐ bì róng gāo chē。
馀杭众富家,碧瓦侵太虚。yú háng zhòng fù jiā,bì wǎ qīn tài xū。
土木虽无情,亦与儒冠疏。tǔ mù suī wú qíng,yì yǔ rú guān shū。
所幸并舍贤,昔年同诗书。suǒ xìng bìng shě xián,xī nián tóng shī shū。
何兹瓦砾陋,复尔邻璠玙。hé zī wǎ lì lòu,fù ěr lín fán yú。
乡田及同井,此义无忽诸。xiāng tián jí tóng jǐng,cǐ yì wú hū zhū。