古诗词

古汴高士

桃源

古汴高士

山前溪是当时水,源上桃非旧日花。shān qián xī shì dāng shí shuǐ,yuán shàng táo fēi jiù rì huā。
多是渔郎露消息,洞门从此锁烟霞。duō shì yú láng lù xiāo xī,dòng mén cóng cǐ suǒ yān xiá。

楚山春晓

古汴高士

雾散云收宿雨干,秦桃落尽晓风寒。wù sàn yún shōu sù yǔ gàn,qín táo luò jǐn xiǎo fēng hán。
晴山四望天开画,啼鸟一声人倚栏。qíng shān sì wàng tiān kāi huà,tí niǎo yī shēng rén yǐ lán。

潼坊晚渡

古汴高士

日落山前水涨时,有人拍掌笑嘻嘻。rì luò shān qián shuǐ zhǎng shí,yǒu rén pāi zhǎng xiào xī xī。
篙师只管需把手,载过神仙不自知。gāo shī zhǐ guǎn xū bǎ shǒu,zài guò shén xiān bù zì zhī。

渌罗晴昼

古汴高士

第一岩前景若何,江流潋滟漾晴罗。dì yī yán qián jǐng ruò hé,jiāng liú liàn yàn yàng qíng luó。
游仙道士无萦系,也共白云栖一窝。yóu xiān dào shì wú yíng xì,yě gòng bái yún qī yī wō。

浔阳古寺

古汴高士

浔阳古寺久荒凉,倒柱颓梁卧夕阳。xún yáng gǔ sì jiǔ huāng liáng,dào zhù tuí liáng wò xī yáng。
一盏佛灯犹未灭,霁天云淡月华光。yī zhǎn fú dēng yóu wèi miè,jì tiān yún dàn yuè huá guāng。

白马雪涛

古汴高士

层澜叠浪势轰雷,怒雨号风涌雪堆。céng lán dié làng shì hōng léi,nù yǔ hào fēng yǒng xuě duī。
半夜四天云墨黑,恍疑白马闯江来。bàn yè sì tiān yún mò hēi,huǎng yí bái mǎ chuǎng jiāng lái。

炼丹台

古汴高士

洞角丹砂吐锦云,龟毛铅彩瑞氤氲。dòng jiǎo dān shā tǔ jǐn yún,guī máo qiān cǎi ruì yīn yūn。
我来收入县胎鼎,炼到洪蒙未剖分。wǒ lái shōu rù xiàn tāi dǐng,liàn dào hóng méng wèi pōu fēn。