古诗词

王信

哭宣教郎赵垒之

王信

长江天险失,铁骑逼金陵。zhǎng jiāng tiān xiǎn shī,tiě qí bī jīn líng。
拒敌无留守,捐躯有县丞。jù dí wú liú shǒu,juān qū yǒu xiàn chéng。
戈挥天日皎,血洒阵云腾。gē huī tiān rì jiǎo,xuè sǎ zhèn yún téng。
蒋尉英灵在,千秋配食能。jiǎng wèi yīng líng zài,qiān qiū pèi shí néng。

题石洞书院

王信

不到兹山又十秋,欲题名字记重游。bù dào zī shān yòu shí qiū,yù tí míng zì jì zhòng yóu。
转头前日梦相似,拭目诸公墨尚留。zhuǎn tóu qián rì mèng xiāng shì,shì mù zhū gōng mò shàng liú。
俗里尘埃随酒却,淡中生活为诗愁。sú lǐ chén āi suí jiǔ què,dàn zhōng shēng huó wèi shī chóu。
晚来得趣无人解,一鸟不鸣山更幽。wǎn lái dé qù wú rén jiě,yī niǎo bù míng shān gèng yōu。

飞瀑

王信

闻道东阳水乐亭,一经坡句万年声。wén dào dōng yáng shuǐ lè tíng,yī jīng pō jù wàn nián shēng。
我来石洞得飞瀑,谁赋新诗留美名。wǒ lái shí dòng dé fēi pù,shuí fù xīn shī liú měi míng。
平地有雷鸣不断,半天无雨势如倾。píng dì yǒu léi míng bù duàn,bàn tiān wú yǔ shì rú qīng。
欲知山水醉翁意,且请主人迟酒行。yù zhī shān shuǐ zuì wēng yì,qiě qǐng zhǔ rén chí jiǔ xíng。

咏扬州后土祠琼花

王信

爱奇造物剪琼瑰,为镇灵祠特地栽。ài qí zào wù jiǎn qióng guī,wèi zhèn líng cí tè dì zāi。
事纪扬州千古胜,名传天下万花魁。shì jì yáng zhōu qiān gǔ shèng,míng chuán tiān xià wàn huā kuí。
何人斫却依然在,是处移将不肯开。hé rén zhuó què yī rán zài,shì chù yí jiāng bù kěn kāi。
谩说八仙模样似,八仙那得有香来。mán shuō bā xiān mó yàng shì,bā xiān nà dé yǒu xiāng lái。

第一山

王信

禺迹茫茫万里天,望中皆我旧山川。yú jì máng máng wàn lǐ tiān,wàng zhōng jiē wǒ jiù shān chuān。
谁将淮水分南北,直到幽燕始是边。shuí jiāng huái shuǐ fēn nán běi,zhí dào yōu yàn shǐ shì biān。

题椿桂堂

王信

乡与子直游胶庠,是时子明居侍旁。xiāng yǔ zi zhí yóu jiāo xiáng,shì shí zi míng jū shì páng。
友于学问相激昂,声华日驰翰墨场。yǒu yú xué wèn xiāng jī áng,shēng huá rì chí hàn mò chǎng。
仲氏一第如探囊,伯氏随即淩云翔。zhòng shì yī dì rú tàn náng,bó shì suí jí líng yún xiáng。
已快雁塔书雁行,君家馀庆未易量。yǐ kuài yàn tǎ shū yàn xíng,jūn jiā yú qìng wèi yì liàng。
二龙三凤同呈祥,一门竞爽如圭璋。èr lóng sān fèng tóng chéng xiáng,yī mén jìng shuǎng rú guī zhāng。
前后继踵名相望,夥为十佛经中光。qián hòu jì zhǒng míng xiāng wàng,huǒ wèi shí fú jīng zhōng guāng。
联翩不羡金华堂,会稽何独夸诸黄。lián piān bù xiàn jīn huá táng,huì jī hé dú kuā zhū huáng。
世言燕山窦十郎,一枝椿老五桂芳。shì yán yàn shān dòu shí láng,yī zhī chūn lǎo wǔ guì fāng。
君今取此名其堂,荐绅荣之富篇章。jūn jīn qǔ cǐ míng qí táng,jiàn shēn róng zhī fù piān zhāng。
几与窦氏争颉颃,吾家亦颇推吾乡。jǐ yǔ dòu shì zhēng jié háng,wú jiā yì pǒ tuī wú xiāng。
自从仲父闿天荒,五登科第于太常。zì cóng zhòng fù kǎi tiān huāng,wǔ dēng kē dì yú tài cháng。
枝分派别各一房,敢与君家相比方。zhī fēn pài bié gè yī fáng,gǎn yǔ jūn jiā xiāng bǐ fāng。
夫人更喜寿且康,岁时罗列称寿觞。fū rén gèng xǐ shòu qiě kāng,suì shí luó liè chēng shòu shāng。
彩衣青紫交焜煌,人生至乐见未尝。cǎi yī qīng zǐ jiāo kūn huáng,rén shēng zhì lè jiàn wèi cháng。
源深允矣流必长,孙枝更接秋风香。yuán shēn yǔn yǐ liú bì zhǎng,sūn zhī gèng jiē qiū fēng xiāng。

视旱田赋呈上元簿杨明卿

王信

轮蹄旦旦风尘表,入眼群山青未了。lún tí dàn dàn fēng chén biǎo,rù yǎn qún shān qīng wèi le。
刺藤迎日子先红,荞麦得霜花渐老。cì téng yíng rì zi xiān hóng,qiáo mài dé shuāng huā jiàn lǎo。
丛祠诡怪画村疃,古寺骞腾出林杪。cóng cí guǐ guài huà cūn tuǎn,gǔ sì qiān téng chū lín miǎo。
征衫多次逐飞鸢,下担有时随宿鸟。zhēng shān duō cì zhú fēi yuān,xià dān yǒu shí suí sù niǎo。
初晴得去恨迟迟,独夜不眠忧悄悄。chū qíng dé qù hèn chí chí,dú yè bù mián yōu qiāo qiāo。
公如老骥暂伏枥,我类游鳞终屈沼。gōng rú lǎo jì zàn fú lì,wǒ lèi yóu lín zhōng qū zhǎo。
一朝王事有期会,百里民情同探讨。yī cháo wáng shì yǒu qī huì,bǎi lǐ mín qíng tóng tàn tǎo。
详于禹贡辨等级,明似离娄烛幽眇。xiáng yú yǔ gòng biàn děng jí,míng shì lí lóu zhú yōu miǎo。
高依丘垄或微收,低近陂塘翻尽槁。gāo yī qiū lǒng huò wēi shōu,dī jìn bēi táng fān jǐn gǎo。
凶荒有数合均一,报应于中又分晓。xiōng huāng yǒu shù hé jūn yī,bào yīng yú zhōng yòu fēn xiǎo。
不能究实害非浅,傥使从宽恩岂小。bù néng jiū shí hài fēi qiǎn,tǎng shǐ cóng kuān ēn qǐ xiǎo。
兹行到处欲春风,批放莫教分数少。zī xíng dào chù yù chūn fēng,pī fàng mò jiào fēn shù shǎo。

雪窗

王信

先生原是山中客,仅能扬雄一区宅。xiān shēng yuán shì shān zhōng kè,jǐn néng yáng xióng yī qū zhái。
穷冬十日不出门,群玉峰前看三白。qióng dōng shí rì bù chū mén,qún yù fēng qián kàn sān bái。
谁将名字落人间,丹陛入对天开颜。shuí jiāng míng zì luò rén jiān,dān bì rù duì tiān kāi yán。
江城作牧多暇日,犹有馀力穷跻攀。jiāng chéng zuò mù duō xiá rì,yóu yǒu yú lì qióng jī pān。
膏肓不除泉石念,胜处何如眼中见。gāo huāng bù chú quán shí niàn,shèng chù hé rú yǎn zhōng jiàn。
四明风月岂无情,要是岁寒心不变。sì míng fēng yuè qǐ wú qíng,yào shì suì hán xīn bù biàn。
晴檐初晃云母光,庭中已休雁鹜行。qíng yán chū huǎng yún mǔ guāng,tíng zhōng yǐ xiū yàn wù xíng。
玲珑元不碍达观,下视万物俱清凉。líng lóng yuán bù ài dá guān,xià shì wàn wù jù qīng liáng。