古诗词

王尚恭

和邵雍《安乐窝中好打乖吟》

王尚恭

窝名安乐已诙谐,更赋新诗讼所乖。wō míng ān lè yǐ huī xié,gèng fù xīn shī sòng suǒ guāi。
岂以达为贤事业,自知安是道梯阶。qǐ yǐ dá wèi xián shì yè,zì zhī ān shì dào tī jiē。
权门富室先藏迹,好景良朋亦放怀。quán mén fù shì xiān cáng jì,hǎo jǐng liáng péng yì fàng huái。
应照先生纯粹处,肯挥妙墨记西斋。yīng zhào xiān shēng chún cuì chù,kěn huī miào mò jì xī zhāi。

耆英会诗

王尚恭

端朝风望两台星,圭组参差又十人。duān cháo fēng wàng liǎng tái xīng,guī zǔ cān chà yòu shí rén。
八百乔年馀总数,一千熙运遇良辰。bā bǎi qiáo nián yú zǒng shù,yī qiān xī yùn yù liáng chén。
席间韵语皆非俗,图上形容尽得真。xí jiān yùn yǔ jiē fēi sú,tú shàng xíng róng jǐn dé zhēn。
胜事主盟开府盛,误容衰薄混清尘。shèng shì zhǔ méng kāi fǔ shèng,wù róng shuāi báo hùn qīng chén。
服许便衣更野逸,坐从齿列似天伦。fú xǔ biàn yī gèng yě yì,zuò cóng chǐ liè shì tiān lún。
二公笑语增和气,夜久盘花旋发春。èr gōng xiào yǔ zēng hé qì,yè jiǔ pán huā xuán fā chūn。