古诗词

王淇

王淇

不受尘埃半点侵,竹篱茅舍自甘心。bù shòu chén āi bàn diǎn qīn,zhú lí máo shě zì gān xīn。
只因误识林和靖,惹得诗人说到今。zhǐ yīn wù shí lín hé jìng,rě dé shī rén shuō dào jīn。

暮春游小园

王淇

一从梅粉褪残妆,涂抹新红上海棠。yī cóng méi fěn tuì cán zhuāng,tú mǒ xīn hóng shàng hǎi táng。
开到荼蘼花事了,丝丝天棘出莓墙。kāi dào tú mí huā shì le,sī sī tiān jí chū méi qiáng。