古诗词

叶茵

题顺适堂

叶茵

甫里相望江尽头,得邻而隐了浮休。fǔ lǐ xiāng wàng jiāng jǐn tóu,dé lín ér yǐn le fú xiū。
落花流水元无碍,野鹤孤云尽自由。luò huā liú shuǐ yuán wú ài,yě hè gū yún jǐn zì yóu。
顺里委心彭泽赋,适时乘兴剡溪舟。shùn lǐ wěi xīn péng zé fù,shì shí chéng xīng shàn xī zhōu。
区区世上分蛮触,对客忘言茗一瓯。qū qū shì shàng fēn mán chù,duì kè wàng yán míng yī ōu。

崇道叔庆七十

叶茵

寄意南丰一瓣香,愿公耆艾炽而昌。jì yì nán fēng yī bàn xiāng,yuàn gōng qí ài chì ér chāng。
历经七甲鬓浮绿,带锡万钉眉映黄。lì jīng qī jiǎ bìn fú lǜ,dài xī wàn dīng méi yìng huáng。
疑是函关逢老子,岿然鲁国有灵光。yí shì hán guān féng lǎo zi,kuī rán lǔ guó yǒu líng guāng。
阴功更说燕山桂,留与时人作义方。yīn gōng gèng shuō yàn shān guì,liú yǔ shí rén zuò yì fāng。

叶茵

态度脂韦不自持,对人无柰小腰肢。tài dù zhī wéi bù zì chí,duì rén wú nài xiǎo yāo zhī。
好于彭泽归来日,瘦似章台别去时。hǎo yú péng zé guī lái rì,shòu shì zhāng tái bié qù shí。
隐隐轮蹄端不恶,深深亭榭最相宜。yǐn yǐn lún tí duān bù è,shēn shēn tíng xiè zuì xiāng yí。
流莺百啭春光老,拟折柔条寄所思。liú yīng bǎi zhuàn chūn guāng lǎo,nǐ zhé róu tiáo jì suǒ sī。

严子陵祠

叶茵

横足齁齁梦御床,只将故旧视君王。héng zú hōu hōu mèng yù chuáng,zhǐ jiāng gù jiù shì jūn wáng。
意嫌汉室乾坤小,归占严江日月长。yì xián hàn shì qián kūn xiǎo,guī zhàn yán jiāng rì yuè zhǎng。
独茧丝头忘宠辱,生刍庭上阅兴亡。dú jiǎn sī tóu wàng chǒng rǔ,shēng chú tíng shàng yuè xīng wáng。
留题多是功名士,也为留题姓字香。liú tí duō shì gōng míng shì,yě wèi liú tí xìng zì xiāng。

参选有感

叶茵

元是江湖萧散客,谁将幽梦落南柯。yuán shì jiāng hú xiāo sàn kè,shuí jiāng yōu mèng luò nán kē。
十年不调幸然好,一著才差悟处多。shí nián bù diào xìng rán hǎo,yī zhù cái chà wù chù duō。
肯使北山驰鹤信,且随西舍唱渔歌。kěn shǐ běi shān chí hè xìn,qiě suí xī shě chàng yú gē。
野人自喜无弹缴,却恐金章羡绿蓑。yě rén zì xǐ wú dàn jiǎo,què kǒng jīn zhāng xiàn lǜ suō。

次赋顺适堂韵

叶茵

万卷藏书抵万金,翛然轩宇绝尘侵。wàn juǎn cáng shū dǐ wàn jīn,xiāo rán xuān yǔ jué chén qīn。
顺时不作荣枯想,适意元无胜负心。shùn shí bù zuò róng kū xiǎng,shì yì yuán wú shèng fù xīn。
蒲石疏帘真道院,柏香净几小丛林。pú shí shū lián zhēn dào yuàn,bǎi xiāng jìng jǐ xiǎo cóng lín。
四时剩有闲风月,醒里寻题醉里吟。sì shí shèng yǒu xián fēng yuè,xǐng lǐ xún tí zuì lǐ yín。

阿育王寺舍利塔

叶茵

粒粟悬悬左角钟,几年镇压梵王宫。lì sù xuán xuán zuǒ jiǎo zhōng,jǐ nián zhèn yā fàn wáng gōng。
要知八万四千所,元在寻常一念中。yào zhī bā wàn sì qiān suǒ,yuán zài xún cháng yī niàn zhōng。
佛现紫金归胜地,僧夸乌石坠虚空。fú xiàn zǐ jīn guī shèng dì,sēng kuā wū shí zhuì xū kōng。
毫光起处无人见,明月堂前玉几东。háo guāng qǐ chù wú rén jiàn,míng yuè táng qián yù jǐ dōng。

南塘偶成

叶茵

静向南塘验物情,东风又绿柳边汀。jìng xiàng nán táng yàn wù qíng,dōng fēng yòu lǜ liǔ biān tīng。
梅花密点残棋局,蜗篆斜题小砚屏。méi huā mì diǎn cán qí jú,wō zhuàn xié tí xiǎo yàn píng。
浮世虚无春后雪,故人零落晓来星。fú shì xū wú chūn hòu xuě,gù rén líng luò xiǎo lái xīng。
逢时且进杯中醁,休学怀沙赋独醒。féng shí qiě jìn bēi zhōng lù,xiū xué huái shā fù dú xǐng。

僧房夜坐

叶茵

四十二间廊底客,不知春向柳边深。sì shí èr jiān láng dǐ kè,bù zhī chūn xiàng liǔ biān shēn。
三旬禁足持僧戒,终日看书养道心。sān xún jìn zú chí sēng jiè,zhōng rì kàn shū yǎng dào xīn。
露草带云眠野鹿,风枝摇月唳幽禽。lù cǎo dài yún mián yě lù,fēng zhī yáo yuè lì yōu qín。
一尘不到炉烟静,自向空寮续近吟。yī chén bù dào lú yān jìng,zì xiàng kōng liáo xù jìn yín。

旅邸

叶茵

湫隘嚣尘不可居,卜诸清旷亦蘧庐。jiǎo ài xiāo chén bù kě jū,bo zhū qīng kuàng yì qú lú。
虽无傍水梅依竹,喜有对楼人读书。suī wú bàng shuǐ méi yī zhú,xǐ yǒu duì lóu rén dú shū。
工雀一枝聊尔耳,战蜗两角竟何如。gōng què yī zhī liáo ěr ěr,zhàn wō liǎng jiǎo jìng hé rú。
西风渐劲未归去,空说张翰忆脍鱼。xī fēng jiàn jìn wèi guī qù,kōng shuō zhāng hàn yì kuài yú。

赠陈芸居

叶茵

气貌老成闻见熟,江湖指作定南针。qì mào lǎo chéng wén jiàn shú,jiāng hú zhǐ zuò dìng nán zhēn。
得书爱与世人读,选句长教野客吟。dé shū ài yǔ shì rén dú,xuǎn jù zhǎng jiào yě kè yín。
富贵天街纷耳目,清闲地位当山林。fù guì tiān jiē fēn ěr mù,qīng xián dì wèi dāng shān lín。
料君阅遍兴亡事,对坐萧然一片心。liào jūn yuè biàn xīng wáng shì,duì zuò xiāo rán yī piàn xīn。

伯氏墓下

叶茵

敬长于今我独亡,转头惊见十飞霜。jìng zhǎng yú jīn wǒ dú wáng,zhuǎn tóu jīng jiàn shí fēi shuāng。
心乎爱矣兄如在,陟彼冈兮木已苍。xīn hū ài yǐ xiōng rú zài,zhì bǐ gāng xī mù yǐ cāng。
直喜克家犹有子,回思疗疾苦无方。zhí xǐ kè jiā yóu yǒu zi,huí sī liáo jí kǔ wú fāng。
伏波不忍离坟墓,泪洒归舟重感伤。fú bō bù rěn lí fén mù,lèi sǎ guī zhōu zhòng gǎn shāng。

次游十洲之一亭韵

叶茵

抵掌论文酒易酣,岸巾风外鬓䰐鬖。dǐ zhǎng lùn wén jiǔ yì hān,àn jīn fēng wài bìn lán sān。
十洲所有今之一,七步而成尔乃三。shí zhōu suǒ yǒu jīn zhī yī,qī bù ér chéng ěr nǎi sān。
桥压平堤波卷绿,烟封远沚草舒蓝。qiáo yā píng dī bō juǎn lǜ,yān fēng yuǎn zhǐ cǎo shū lán。
闲边得侣评佳境,留与他时作美谈。xián biān dé lǚ píng jiā jìng,liú yǔ tā shí zuò měi tán。

投所知

叶茵

中流砥柱一宗臣,长把丹衷动玉宸。zhōng liú dǐ zhù yī zōng chén,zhǎng bǎ dān zhōng dòng yù chén。
三十四番如此疏,百千载后更无人。sān shí sì fān rú cǐ shū,bǎi qiān zài hòu gèng wú rén。
堂留薇药谁知己,路长萧茅谩得春。táng liú wēi yào shuí zhī jǐ,lù zhǎng xiāo máo mán dé chūn。
自是不曾轻出处,到头著著为斯民。zì shì bù céng qīng chū chù,dào tóu zhù zhù wèi sī mín。

虎丘

叶茵

心境空时喜地偏,杖藜来勘点头禅。xīn jìng kōng shí xǐ dì piān,zhàng lí lái kān diǎn tóu chán。
重门锁住海心石,一剑截开冰底天。zhòng mén suǒ zhù hǎi xīn shí,yī jiàn jié kāi bīng dǐ tiān。
谁记珣珉曾院宇,尚传吴越共山川。shuí jì xún mín céng yuàn yǔ,shàng chuán wú yuè gòng shān chuān。
阑风剩月知人意,塔影松声落坐边。lán fēng shèng yuè zhī rén yì,tǎ yǐng sōng shēng luò zuò biān。

偶题

叶茵

曲肱玩味圣贤书,识破人间总畏途。qū gōng wán wèi shèng xián shū,shí pò rén jiān zǒng wèi tú。
盛欲对君言所以,又应诮我爱之乎。shèng yù duì jūn yán suǒ yǐ,yòu yīng qiào wǒ ài zhī hū。
百年役役雁来去,一梦昏昏鹿有无。bǎi nián yì yì yàn lái qù,yī mèng hūn hūn lù yǒu wú。
堪笑季鹰犹左计,求归何必待莼鲈。kān xiào jì yīng yóu zuǒ jì,qiú guī hé bì dài chún lú。

偶成

叶茵

醉敲牛角过前村,此世应无利禄昏。zuì qiāo niú jiǎo guò qián cūn,cǐ shì yīng wú lì lù hūn。
有水可渔田可稼,即松而径竹而门。yǒu shuǐ kě yú tián kě jià,jí sōng ér jìng zhú ér mén。
宾朋连属琴书乐,亭榭参差鸟雀喧。bīn péng lián shǔ qín shū lè,tíng xiè cān chà niǎo què xuān。
不假山灵回俗驾,会心同是一乾坤。bù jiǎ shān líng huí sú jià,huì xīn tóng shì yī qián kūn。

题水竹弟寿山觉庵

叶茵

照邻营墓牧之铭,一理融明古亦今。zhào lín yíng mù mù zhī míng,yī lǐ róng míng gǔ yì jīn。
政为后先同此觉,不将生死动其心。zhèng wèi hòu xiān tóng cǐ jué,bù jiāng shēng sǐ dòng qí xīn。
天教棠棣分春色,地接松楸合昼阴。tiān jiào táng dì fēn chūn sè,dì jiē sōng qiū hé zhòu yīn。
自谓老身强健在,时时来和寿藏吟。zì wèi lǎo shēn qiáng jiàn zài,shí shí lái hé shòu cáng yín。

酒边次韵

叶茵

天末星流小似萤,因将时事语家庭。tiān mò xīng liú xiǎo shì yíng,yīn jiāng shí shì yǔ jiā tíng。
久晴未厌田多雨,众醉难教我独醒。jiǔ qíng wèi yàn tián duō yǔ,zhòng zuì nán jiào wǒ dú xǐng。
梅下有人编野史,竹间犹子课羲经。méi xià yǒu rén biān yě shǐ,zhú jiān yóu zi kè xī jīng。
晚年喜不为身累,闭户何求阮眼青。wǎn nián xǐ bù wèi shēn lèi,bì hù hé qiú ruǎn yǎn qīng。

野堂即事

叶茵

纤尘不到芰荷边,好向阑干系小船。xiān chén bù dào jì hé biān,hǎo xiàng lán gàn xì xiǎo chuán。
得句未工吟竞病,有书可读笑便眠。dé jù wèi gōng yín jìng bìng,yǒu shū kě dú xiào biàn mián。
老于胶扰宁中圣,暂尔萧闲即半仙。lǎo yú jiāo rǎo níng zhōng shèng,zàn ěr xiāo xián jí bàn xiān。
人境两忘天地寂,一声柳外咽新蝉。rén jìng liǎng wàng tiān dì jì,yī shēng liǔ wài yàn xīn chán。