古诗词

史弥宁

赋栖真观月季

史弥宁

茶芗从臾访栖真,闯户蔫红绝可人。chá xiāng cóng yú fǎng qī zhēn,chuǎng hù niān hóng jué kě rén。
不逐群芳更代谢,一生享用四时春。bù zhú qún fāng gèng dài xiè,yī shēng xiǎng yòng sì shí chūn。

诗禅

史弥宁

诗家活法类禅机,悟处工夫谁得知。shī jiā huó fǎ lèi chán jī,wù chù gōng fū shuí dé zhī。
寻著这些关■子,国风雅颂不难追。xún zhù zhè xiē guān zi,guó fēng yǎ sòng bù nán zhuī。

吟天

史弥宁

流水孤村三两家,夕阳牛背载寒鸦。liú shuǐ gū cūn sān liǎng jiā,xī yáng niú bèi zài hán yā。
扶筇笑入梅花去,个样吟天嘉不嘉。fú qióng xiào rù méi huā qù,gè yàng yín tiān jiā bù jiā。

东林云上人见过

史弥宁

瘦藤十载别康庐,五老山中安稳无。shòu téng shí zài bié kāng lú,wǔ lǎo shān zhōng ān wěn wú。
霜后诗禅来访我,为言面目带清臞。shuāng hòu shī chán lái fǎng wǒ,wèi yán miàn mù dài qīng qú。

西风

史弥宁

干了岩犀奔拒霜,又催茱菊趁重阳。gàn le yán xī bēn jù shuāng,yòu cuī zhū jú chèn zhòng yáng。
白蘋红蓼仓黄染,冷笑西风有底忙。bái píng hóng liǎo cāng huáng rǎn,lěng xiào xī fēng yǒu dǐ máng。

木犀

史弥宁

一段长长寂寞秋,著鞭芙菊尚包羞。yī duàn zhǎng zhǎng jì mò qiū,zhù biān fú jú shàng bāo xiū。
搀先饱绽黄金粟,不落西风第二筹。chān xiān bǎo zhàn huáng jīn sù,bù luò xī fēng dì èr chóu。

木犀

史弥宁

寿藤伴我倚秋风,老去无诗意转慵。shòu téng bàn wǒ yǐ qiū fēng,lǎo qù wú shī yì zhuǎn yōng。
只是看花非觅句,清香错认恼冲龙。zhǐ shì kàn huā fēi mì jù,qīng xiāng cuò rèn nǎo chōng lóng。

观画

史弥宁

江山梅竹好精神,渔父畦丁也逼真。jiāng shān méi zhú hǎo jīng shén,yú fù qí dīng yě bī zhēn。
终是有些堪恨处,画中更欠著诗人。zhōng shì yǒu xiē kān hèn chù,huà zhōng gèng qiàn zhù shī rén。

次邬文伯城南夜归韵

史弥宁

孤屿清江落木天,十分诗思满归船。gū yǔ qīng jiāng luò mù tiān,shí fēn shī sī mǎn guī chuán。
岩犀稛载香浮鼻,一味书窗恼夜眠。yán xī kǔn zài xiāng fú bí,yī wèi shū chuāng nǎo yè mián。

偶述

史弥宁

农忻膏泽了春耕,客免深泥阻去程。nóng xīn gāo zé le chūn gēng,kè miǎn shēn ní zǔ qù chéng。
日里放晴终夜雨,天公两下做人情。rì lǐ fàng qíng zhōng yè yǔ,tiān gōng liǎng xià zuò rén qíng。

送苏道士

史弥宁

七十臞仙鬓未秋,肯来为我说真休。qī shí qú xiān bìn wèi qiū,kěn lái wèi wǒ shuō zhēn xiū。
归欤恐负青山约,跨鹤吹笙挽不留。guī yú kǒng fù qīng shān yuē,kuà hè chuī shēng wǎn bù liú。

怀归

史弥宁

倚阁南湖一钓舟,西风将梦到乡州。yǐ gé nán hú yī diào zhōu,xī fēng jiāng mèng dào xiāng zhōu。
蛙蝇名利苦多事,薄有田园归去休。wā yíng míng lì kǔ duō shì,báo yǒu tián yuán guī qù xiū。

访孤山

史弥宁

曾把梅诗细品题,逋仙去后可容追。céng bǎ méi shī xì pǐn tí,bū xiān qù hòu kě róng zhuī。
君看疏影暗香句,二百年来无此诗。jūn kàn shū yǐng àn xiāng jù,èr bǎi nián lái wú cǐ shī。

霜柳

史弥宁

十分冬暖学春华,袅袅垂杨映日斜。shí fēn dōng nuǎn xué chūn huá,niǎo niǎo chuí yáng yìng rì xié。
一色淡黄霜染就,看来只欠带栖鸦。yī sè dàn huáng shuāng rǎn jiù,kàn lái zhǐ qiàn dài qī yā。

老境

史弥宁

老境寻诗一字无,锦囊枵腹怨奚奴。lǎo jìng xún shī yī zì wú,jǐn náng xiāo fù yuàn xī nú。
多君俎豆庚桑子,不省今吾非故吾。duō jūn zǔ dòu gēng sāng zi,bù shěng jīn wú fēi gù wú。

再入湖南境

史弥宁

我本人间有发僧,只堪林下续传灯。wǒ běn rén jiān yǒu fā sēng,zhǐ kān lín xià xù chuán dēng。
君恩强遣司民社,千里江山笑不能。jūn ēn qiáng qiǎn sī mín shè,qiān lǐ jiāng shān xiào bù néng。

无诗

史弥宁

合向青林岸幅巾,却来闹里著吟身。hé xiàng qīng lín àn fú jīn,què lái nào lǐ zhù yín shēn。
竹君门外私相语,两日无诗羞杀人。zhú jūn mén wài sī xiāng yǔ,liǎng rì wú shī xiū shā rén。

周晦叔所宅之左一坡隐然而高有竹万个架小轩于翠雾苍雪间日弹琴读书其下轩外鸣泉清驶若与弦诵之声相答爱其境胜为赋一绝

史弥宁

竹根碧涧落寒声,竹外双溪抵镜明。zhú gēn bì jiàn luò hán shēng,zhú wài shuāng xī dǐ jìng míng。
满袖天风吟不彻,坡头直有许多清。mǎn xiù tiān fēng yín bù chè,pō tóu zhí yǒu xǔ duō qīng。

浮骖

史弥宁

天净风平水不痕,浮骖带雪系篱根。tiān jìng fēng píng shuǐ bù hén,fú cān dài xuě xì lí gēn。
欺寒酒兴峥嵘甚,又访梅花过别村。qī hán jiǔ xīng zhēng róng shén,yòu fǎng méi huā guò bié cūn。

书苏道士江行图后

史弥宁

叟也胸中天地宽,云烟衮衮出毫端。sǒu yě xiōng zhōng tiān dì kuān,yún yān gǔn gǔn chū háo duān。
如何万里经行处,不费晴窗半日看。rú hé wàn lǐ jīng xíng chù,bù fèi qíng chuāng bàn rì kàn。
154«2345678