古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
仲讷
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
送唐御史
宋
:
仲讷
力犯雷霆众共危,远投魑魅独为宜。
lì fàn léi tíng zhòng gòng wēi,yuǎn tóu chī mèi dú wèi yí。
忠州学业真无负,高庙神灵固有知。
zhōng zhōu xué yè zhēn wú fù,gāo miào shén líng gù yǒu zhī。
自倚圣明容直道,未甘憔悴死荒陲。
zì yǐ shèng míng róng zhí dào,wèi gān qiáo cuì sǐ huāng chuí。
满朝卿相多公议,莫把文章作楚辞。
mǎn cháo qīng xiāng duō gōng yì,mò bǎ wén zhāng zuò chǔ cí。
AI赏析
负暄闲眠
宋
:
仲讷
茅檐晴日暖于春,一枕钧天乐事新。
máo yán qíng rì nuǎn yú chūn,yī zhěn jūn tiān lè shì xīn。
满眼繁花皆得意,午眠安稳却无人。
mǎn yǎn fán huā jiē dé yì,wǔ mián ān wěn què wú rén。
AI赏析