古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
石?
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
游北山
宋
:
石?
春色著人如酒浓,我来却值雨蒙蒙。
chūn sè zhù rén rú jiǔ nóng,wǒ lái què zhí yǔ méng méng。
千岩磊落风尘表,万井参差罨画中。
qiān yán lěi luò fēng chén biǎo,wàn jǐng cān chà yǎn huà zhōng。
游子三三仍五五,落花白白更红红。
yóu zi sān sān réng wǔ wǔ,luò huā bái bái gèng hóng hóng。
须知满目皆真理,面壁何劳学苦空。
xū zhī mǎn mù jiē zhēn lǐ,miàn bì hé láo xué kǔ kōng。
AI赏析
水濂洞
宋
:
石?
洞门千尺挂飞流,碎玉联珠冷喷湫。
dòng mén qiān chǐ guà fēi liú,suì yù lián zhū lěng pēn jiǎo。
万古无人能手卷,紫萝为带月为钩。
wàn gǔ wú rén néng shǒu juǎn,zǐ luó wèi dài yuè wèi gōu。
AI赏析
章安祥符寺御坐
宋
:
石?
章安古县治,湫隘仍嚣尘。
zhāng ān gǔ xiàn zhì,jiǎo ài réng xiāo chén。
何为金玉舆,下游江海滨。
hé wèi jīn yù yú,xià yóu jiāng hǎi bīn。
奸臣肆欺诞,明主怀忧勤。
jiān chén sì qī dàn,míng zhǔ huái yōu qín。
祸乱防未然,斯言可书绅。
huò luàn fáng wèi rán,sī yán kě shū shēn。
AI赏析