古诗词

任大中

绝句

任大中

莫管流年一掷梭,花前对酒且高歌。mò guǎn liú nián yī zhì suō,huā qián duì jiǔ qiě gāo gē。
命中若有终须有,到底无时不奈何。mìng zhōng ruò yǒu zhōng xū yǒu,dào dǐ wú shí bù nài hé。

送永倅周茂叔还濂溪

任大中

君去何人最泪流,老翁身独宿南州。jūn qù hé rén zuì lèi liú,lǎo wēng shēn dú sù nán zhōu。
随君不及秋来雁,直到潇湘水尽头。suí jūn bù jí qiū lái yàn,zhí dào xiāo xiāng shuǐ jǐn tóu。

和祖无择题袁州东湖卢肇石

任大中

宜阳刺史才,祖择之维杰。yí yáng cì shǐ cái,zǔ zé zhī wéi jié。
大旱雨一方,尽使焦枯活。dà hàn yǔ yī fāng,jǐn shǐ jiāo kū huó。
公退趣尚深,水石探其绝。gōng tuì qù shàng shēn,shuǐ shí tàn qí jué。
长江北岸林,唐有卢子发。zhǎng jiāng běi àn lín,táng yǒu lú zi fā。
曾居此林下,高把簪组脱。céng jū cǐ lín xià,gāo bǎ zān zǔ tuō。
岁远成荒墟,佳名讵泯没。suì yuǎn chéng huāng xū,jiā míng jù mǐn méi。
有石数尺长,犹是旧时物。yǒu shí shù chǐ zhǎng,yóu shì jiù shí wù。
况辱泥涂久,实有坚重节。kuàng rǔ ní tú jiǔ,shí yǒu jiān zhòng jié。
择之渡水见,力为心惨切。zé zhī dù shuǐ jiàn,lì wèi xīn cǎn qiè。
万夫一呼聚,挠动雷声揭。wàn fū yī hū jù,náo dòng léi shēng jiē。
地险若驱来,岩谷俱震裂。dì xiǎn ruò qū lái,yán gǔ jù zhèn liè。
幽辅郡东河,脱得太华骨。yōu fǔ jùn dōng hé,tuō dé tài huá gǔ。
白玉漏纤纹,雨频为澡刷。bái yù lòu xiān wén,yǔ pín wèi zǎo shuā。
草蔓渐盘绕,柳绿密挥拂。cǎo màn jiàn pán rào,liǔ lǜ mì huī fú。
润恐欲迸泉,怪亦有奥穴。rùn kǒng yù bèng quán,guài yì yǒu ào xué。
安知无蛰龙,时见微云出。ān zhī wú zhé lóng,shí jiàn wēi yún chū。
几因牵夜吟,帘晓卷残月。jǐ yīn qiān yè yín,lián xiǎo juǎn cán yuè。
气暗逼人寒,蒙笼未若别。qì àn bī rén hán,méng lóng wèi ruò bié。
烟重风扫开,独立势突兀。yān zhòng fēng sǎo kāi,dú lì shì tū wù。
苏武见单于,傲睨腰不折。sū wǔ jiàn dān yú,ào nì yāo bù zhé。
人皆画将归,予笔恨粗拙。rén jiē huà jiāng guī,yǔ bǐ hèn cū zhuō。
择之岂不贤,天涯避谗舌。zé zhī qǐ bù xián,tiān yá bì chán shé。
对此忧足忘,我观未甚悦。duì cǐ yōu zú wàng,wǒ guān wèi shén yuè。
不得见娲皇,愿天无破缺。bù dé jiàn wā huáng,yuàn tiān wú pò quē。