古诗词

任伋

赋新繁周表权如诏亭

任伋

尽道君家教育深,义方高作霭儒林。jǐn dào jūn jiā jiào yù shēn,yì fāng gāo zuò ǎi rú lín。
彩衣已是真郎贵,紫诏方旌昔日心。cǎi yī yǐ shì zhēn láng guì,zǐ zhào fāng jīng xī rì xīn。
鲤每趋庭惟独立,鹤常和子自鸣阴。lǐ měi qū tíng wéi dú lì,hè cháng hé zi zì míng yīn。
此之能事人方信,胜积籯中十万金。cǐ zhī néng shì rén fāng xìn,shèng jī yíng zhōng shí wàn jīn。

游安乐山

任伋

安乐溪上峰,万木森翠羽。ān lè xī shàng fēng,wàn mù sēn cuì yǔ。
孤撑切天心,横拓压坤股。gū chēng qiè tiān xīn,héng tuò yā kūn gǔ。
气势西吞夷,光芒南定楚。qì shì xī tūn yí,guāng máng nán dìng chǔ。
云泉出石窦,淋漓洒玉宇。yún quán chū shí dòu,lín lí sǎ yù yǔ。
烟萝缠林梢,摇拽垂翠组。yān luó chán lín shāo,yáo zhuāi chuí cuì zǔ。