古诗词

向?

从吴傅朋游芝山登五老亭以驾言出游分韵赋诗

向?

兹山何巍巍,气欲等嵩华。zī shān hé wēi wēi,qì yù děng sōng huá。
从公二三子,胜日饱闲暇。cóng gōng èr sān zi,shèng rì bǎo xián xiá。
跻攀谢车舆,自办两不借。jī pān xiè chē yú,zì bàn liǎng bù jiè。
扪萝觅幽磴,行椒得孤榭。mén luó mì yōu dèng,xíng jiāo dé gū xiè。
侧送夕阳移,俯视高鸟下。cè sòng xī yáng yí,fǔ shì gāo niǎo xià。
登临记曩昔,岁月惊代谢。dēng lín jì nǎng xī,suì yuè jīng dài xiè。
却数一周星,复命千里驾。què shù yī zhōu xīng,fù mìng qiān lǐ jià。
身从泛梗流,事与浮云化。shēn cóng fàn gěng liú,shì yǔ fú yún huà。
朅来共一尊,似为天所赦。qiè lái gòng yī zūn,shì wèi tiān suǒ shè。
明发还问涂,合离足悲叱。míng fā hái wèn tú,hé lí zú bēi chì。

题吴傅朋游丝书

向?

先生著名节,百世追延陵。xiān shēng zhù míng jié,bǎi shì zhuī yán líng。
我评先生贤,不以能书称。wǒ píng xiān shēng xián,bù yǐ néng shū chēng。
功成磨苍崖,盛德颂日升。gōng chéng mó cāng yá,shèng dé sòng rì shēng。
勿书凌云榜,华颠踏高层。wù shū líng yún bǎng,huá diān tà gāo céng。