古诗词

朱子恭

出郊即事

朱子恭

水满牛耕犊后随,早田大半已翻犁。shuǐ mǎn niú gēng dú hòu suí,zǎo tián dà bàn yǐ fān lí。
趁时浸谷清明近,次第秧针绿又齐。chèn shí jìn gǔ qīng míng jìn,cì dì yāng zhēn lǜ yòu qí。

出郊即事

朱子恭

经行阡陌日迟迟,桑柘才方吐绿枝。jīng xíng qiān mò rì chí chí,sāng zhè cái fāng tǔ lǜ zhī。
只为峭寒交节晚,村家却是拂蚕时。zhǐ wèi qiào hán jiāo jié wǎn,cūn jiā què shì fú cán shí。

招义驿

朱子恭

霜林红叶趁桐花,路转崖根百尺斜。shuāng lín hóng yè chèn tóng huā,lù zhuǎn yá gēn bǎi chǐ xié。
霁日断云成徙倚,湘南秋尽未还家。jì rì duàn yún chéng xǐ yǐ,xiāng nán qiū jǐn wèi hái jiā。