古诗词

朱元升

采药径

朱元升

黄精与钩吻,貌同性相反。huáng jīng yǔ gōu wěn,mào tóng xìng xiāng fǎn。
寄诗径中人,采时高着眼。jì shī jìng zhōng rén,cǎi shí gāo zhe yǎn。

晓云峰

朱元升

旱天无觅处,晓云此无数。hàn tiān wú mì chù,xiǎo yún cǐ wú shù。
只消一缕飞,亦可作甘露。zhǐ xiāo yī lǚ fēi,yì kě zuò gān lù。

月牖

朱元升

谁将造化手,开此混沌窍。shuí jiāng zào huà shǒu,kāi cǐ hùn dùn qiào。
每夜吐月时,九州同一照。měi yè tǔ yuè shí,jiǔ zhōu tóng yī zhào。

天马峰

朱元升

塞上风尘高,处处寻天马。sāi shàng fēng chén gāo,chù chù xún tiān mǎ。
只在此山中,无人到图写。zhǐ zài cǐ shān zhōng,wú rén dào tú xiě。

龙角岩

朱元升

本是一顽石,偶如龙角象。běn shì yī wán shí,ǒu rú lóng jiǎo xiàng。
至今渴仰人,便作风雷想。zhì jīn kě yǎng rén,biàn zuò fēng léi xiǎng。

天聪洞

朱元升

云开岩玲珑,一窍入虚空。yún kāi yán líng lóng,yī qiào rù xū kōng。
亦有闾阎事,何当叩上穹。yì yǒu lǘ yán shì,hé dāng kòu shàng qióng。

应潮潭

朱元升

群山虽叠嶂,大海暗来通。qún shān suī dié zhàng,dà hǎi àn lái tōng。
气类倘相应,寸心千里同。qì lèi tǎng xiāng yīng,cùn xīn qiān lǐ tóng。

龙隐岩

朱元升

岩根岚雾深,神龙隐其所。yán gēn lán wù shēn,shén lóng yǐn qí suǒ。
莫恃云霄近,容易兴云雨。mò shì yún xiāo jìn,róng yì xīng yún yǔ。