古诗词

何基

访杨船山道中迷涂和王元思韵

何基

审问方知道,冥行易失岐。shěn wèn fāng zhī dào,míng xíng yì shī qí。
每因贪径捷,多致落嵚巇。měi yīn tān jìng jié,duō zhì luò qīn xī。
浪谓途言惑,先由己意移。làng wèi tú yán huò,xiān yóu jǐ yì yí。
知津要端的,直造始无疑。zhī jīn yào duān de,zhí zào shǐ wú yí。

送淮西左宪知黄州

何基

日向庭闱彩服趋,天边忽下紫泥书。rì xiàng tíng wéi cǎi fú qū,tiān biān hū xià zǐ ní shū。
分铜既佩诸侯印,衣绣仍登使者车。fēn tóng jì pèi zhū hóu yìn,yī xiù réng dēng shǐ zhě chē。
万灶貔貅须宿饱,九州鸿雁要安居。wàn zào pí xiū xū sù bǎo,jiǔ zhōu hóng yàn yào ān jū。
笑谈了却公家事,指日催归侍玉除。xiào tán le què gōng jiā shì,zhǐ rì cuī guī shì yù chú。

寒夜寄友

何基

月色窥人冷,梅花何处香。yuè sè kuī rén lěng,méi huā hé chù xiāng。
遥思栖隐客,高啸白云乡。yáo sī qī yǐn kè,gāo xiào bái yún xiāng。

春日闲居

何基

轻阴薄薄笼朝曦,小雨斑斑湿燕泥。qīng yīn báo báo lóng cháo xī,xiǎo yǔ bān bān shī yàn ní。
春草阶前随意绿,晓莺花里尽情啼。chūn cǎo jiē qián suí yì lǜ,xiǎo yīng huā lǐ jǐn qíng tí。

春晚郊行

何基

村烟澹澹日沈西,岸柳阴阴水拍堤。cūn yān dàn dàn rì shěn xī,àn liǔ yīn yīn shuǐ pāi dī。
江上晚风吹树急,落红满地鹧鸪啼。jiāng shàng wǎn fēng chuī shù jí,luò hóng mǎn dì zhè gū tí。

法清寺水珠呈杜季高

何基

垒石为山已浪呼,小球戏水更名珠。lěi shí wèi shān yǐ làng hū,xiǎo qiú xì shuǐ gèng míng zhū。
世间何事非虚假,还值先生一笑无。shì jiān hé shì fēi xū jiǎ,hái zhí xiān shēng yī xiào wú。

夹竹梅

何基

不染世间儿女尘,任他桃李自争春。bù rǎn shì jiān ér nǚ chén,rèn tā táo lǐ zì zhēng chūn。
也应高洁难为对,独有修篁是可人。yě yīng gāo jié nán wèi duì,dú yǒu xiū huáng shì kě rén。

宽儿辈

何基

丈夫何事怕饥穷,况复箪瓢亦未空。zhàng fū hé shì pà jī qióng,kuàng fù dān piáo yì wèi kōng。
万卷诗书真活计,一山梅竹自清风。wàn juǎn shī shū zhēn huó jì,yī shān méi zhú zì qīng fēng。

杂诗

何基

一敬由来入道门,须臾不在便非仁。yī jìng yóu lái rù dào mén,xū yú bù zài biàn fēi rén。
直须认取惺惺法,莫作回头错应人。zhí xū rèn qǔ xīng xīng fǎ,mò zuò huí tóu cuò yīng rén。

杂诗

何基

善恶分明虽两歧,念端差处只毫厘。shàn è fēn míng suī liǎng qí,niàn duān chà chù zhǐ háo lí。
怕将私意为天理,所以先民贵致知。pà jiāng sī yì wèi tiān lǐ,suǒ yǐ xiān mín guì zhì zhī。

杂诗

何基

圣门事业远难攀,立志须同古孔颜。shèng mén shì yè yuǎn nán pān,lì zhì xū tóng gǔ kǒng yán。
井不及泉犹弃井,山如亏篑未为山。jǐng bù jí quán yóu qì jǐng,shān rú kuī kuì wèi wèi shān。

送王敬岩江东都宪

何基

褰帷不惮暑天长,少试平生活国方。qiān wéi bù dàn shǔ tiān zhǎng,shǎo shì píng shēng huó guó fāng。
吏蠹民冤尽梳洗,要令枯旱变丰穰。lì dù mín yuān jǐn shū xǐ,yào lìng kū hàn biàn fēng ráng。

送王敬岩江东都宪

何基

狱情微暧自难明,着意平反或失平。yù qíng wēi ài zì nán míng,zhe yì píng fǎn huò shī píng。
生死两无纤芥恨,考求须尽察须精。shēng sǐ liǎng wú xiān jiè hèn,kǎo qiú xū jǐn chá xū jīng。

送王敬岩江东都宪

何基

功夫真处在持操,外泽中乾亦谩劳。gōng fū zhēn chù zài chí cāo,wài zé zhōng qián yì mán láo。
独探圣言求实用,岂同末俗为名高。dú tàn shèng yán qiú shí yòng,qǐ tóng mò sú wèi míng gāo。

缴回太守赵庸斋照牒

何基

闭关方喜得幽栖,何用邦侯更品题。bì guān fāng xǐ dé yōu qī,hé yòng bāng hóu gèng pǐn tí。
自分终身守环堵,不将一步出盘溪。zì fēn zhōng shēn shǒu huán dǔ,bù jiāng yī bù chū pán xī。

题徐伯光真

何基

舞雩春服浴沂侣,社饮衣蓑学稼翁。wǔ yú chūn fú yù yí lǚ,shè yǐn yī suō xué jià wēng。
可士可农随地乐,此心无处不春风。kě shì kě nóng suí dì lè,cǐ xīn wú chù bù chūn fēng。

暮春感兴

何基

郊原春向深,幽居寡来往。jiāo yuán chūn xiàng shēn,yōu jū guǎ lái wǎng。
和风日披拂,淑气遍万象。hé fēng rì pī fú,shū qì biàn wàn xiàng。
草本意欣荣,禽鸟声下上。cǎo běn yì xīn róng,qín niǎo shēng xià shàng。
静中观物化,胸次得浩养。jìng zhōng guān wù huà,xiōng cì dé hào yǎng。
缅怀浴沂人,从容侍函丈。miǎn huái yù yí rén,cóng róng shì hán zhàng。
舍瑟自言志,宣圣独深赏。shě sè zì yán zhì,xuān shèng dú shēn shǎng。
一私尽消融,万理悉照朗。yī sī jǐn xiāo róng,wàn lǐ xī zhào lǎng。
其人不可见,其意尚可想。qí rén bù kě jiàn,qí yì shàng kě xiǎng。
我生千载后,恨不操几杖。wǒ shēng qiān zài hòu,hèn bù cāo jǐ zhàng。
春服虽已成,童冠乏俦党。chūn fú suī yǐ chéng,tóng guān fá chóu dǎng。
安得同心人,咏归嗣遗响。ān dé tóng xīn rén,yǒng guī sì yí xiǎng。

和吴巽之石菖蒲

何基

菖蒲绿茸茸,偏得高人怜。chāng pú lǜ rōng rōng,piān dé gāo rén lián。
心清境自胜,何必幽涧边。xīn qīng jìng zì shèng,hé bì yōu jiàn biān。
节老叶愈劲,色定枝不妍。jié lǎo yè yù jìn,sè dìng zhī bù yán。
堂中贤主人,与汝俱萧然。táng zhōng xián zhǔ rén,yǔ rǔ jù xiāo rán。
岂不与世接,自远尘俗沾。qǐ bù yǔ shì jiē,zì yuǎn chén sú zhān。

西山孝子吟

何基

君不见东京茅季伟,布褐躬耕具甘旨。jūn bù jiàn dōng jīng máo jì wěi,bù hè gōng gēng jù gān zhǐ。
烹鸡馈母供晨羞,却办草蔬为客礼。pēng jī kuì mǔ gōng chén xiū,què bàn cǎo shū wèi kè lǐ。
北州高士郭林宗,一见惊嗟不能已。běi zhōu gāo shì guō lín zōng,yī jiàn jīng jiē bù néng yǐ。
又不见唐朝董邵南,穷居行义无与比。yòu bù jiàn táng cháo dǒng shào nán,qióng jū xíng yì wú yǔ bǐ。
朝耕夜读养双亲,孝格天翁降祥祉。cháo gēng yè dú yǎng shuāng qīn,xiào gé tiān wēng jiàng xiáng zhǐ。
一时好事昌黎公,为作启诗歌盛美。yī shí hǎo shì chāng lí gōng,wèi zuò qǐ shī gē shèng měi。
两君制行固已奇,姓名自足垂千祀。liǎng jūn zhì xíng gù yǐ qí,xìng míng zì zú chuí qiān sì。
更有高贤为发挥,至今赫然在人耳。gèng yǒu gāo xián wèi fā huī,zhì jīn hè rán zài rén ěr。
几年见说西山汪,信义当时表闾里。jǐ nián jiàn shuō xī shān wāng,xìn yì dāng shí biǎo lǘ lǐ。
只今家虽四壁空,却有贤孙祖风似。zhǐ jīn jiā suī sì bì kōng,què yǒu xián sūn zǔ fēng shì。
力田养亲孝行高,千载董茅同一轨。lì tián yǎng qīn xiào xíng gāo,qiān zài dǒng máo tóng yī guǐ。
孑然只影无妻儿,手自耔耘供滫瀡。jié rán zhǐ yǐng wú qī ér,shǒu zì zǐ yún gōng xiǔ suǐ。
乃翁丧明三十年,膝下承颜不离跬。nǎi wēng sàng míng sān shí nián,xī xià chéng yán bù lí kuǐ。
三时但务亲耕锄,一日何曾入城市。sān shí dàn wù qīn gēng chú,yī rì hé céng rù chéng shì。
朝朝敬问衣燠寒,旦旦谨察食丰菲。cháo cháo jìng wèn yī yù hán,dàn dàn jǐn chá shí fēng fēi。
一畦早韭登春盘,五母黄鸡荐秋黍。yī qí zǎo jiǔ dēng chūn pán,wǔ mǔ huáng jī jiàn qiū shǔ。
尽心自足为亲欢,岂必三牲八珍侈。jǐn xīn zì zú wèi qīn huān,qǐ bì sān shēng bā zhēn chǐ。
谨身百不贻亲忧,父子熙熙和气里。jǐn shēn bǎi bù yí qīn yōu,fù zi xī xī hé qì lǐ。
翁目虽瞽翁心怡,八十庞眉反儿齿。wēng mù suī gǔ wēng xīn yí,bā shí páng méi fǎn ér chǐ。
迩来瓶粟颇不悭,积善固宜天相只。ěr lái píng sù pǒ bù qiān,jī shàn gù yí tiān xiāng zhǐ。
乡闾咏叹同一声,养志如君能有几。xiāng lǘ yǒng tàn tóng yī shēng,yǎng zhì rú jūn néng yǒu jǐ。
人有诗书君未学,我谓如君真学矣。rén yǒu shī shū jūn wèi xué,wǒ wèi rú jūn zhēn xué yǐ。
孝弟是乃百行先,为仁每必从此始。xiào dì shì nǎi bǎi xíng xiān,wèi rén měi bì cóng cǐ shǐ。
世人有亲不能养,浪著儒冠诚可耻。shì rén yǒu qīn bù néng yǎng,làng zhù rú guān chéng kě chǐ。
何如汪君贫窭中,卓然合此秉彝理。hé rú wāng jūn pín jù zhōng,zhuó rán hé cǐ bǐng yí lǐ。
拱辰山人孝义家,冰鉴可与郭韩拟。gǒng chén shān rén xiào yì jiā,bīng jiàn kě yǔ guō hán nǐ。
闻君之风喜欲颠,挥洒龙蛇忽盈纸。wén jūn zhī fēng xǐ yù diān,huī sǎ lóng shé hū yíng zhǐ。
诸君自感声气同,杂以清商间流徵。zhū jūn zì gǎn shēng qì tóng,zá yǐ qīng shāng jiān liú zhēng。
既经名胜文发扬,一日传夸满桑梓。jì jīng míng shèng wén fā yáng,yī rì chuán kuā mǎn sāng zǐ。
我虽病倦愧不文,亦作长谣绍貂尾。wǒ suī bìng juàn kuì bù wén,yì zuò zhǎng yáo shào diāo wěi。
安得是邦贤使君,特为蜚笺启丹扆。ān dé shì bāng xián shǐ jūn,tè wèi fēi jiān qǐ dān yǐ。
峨峨双表旌高门,题作西山汪孝子。é é shuāng biǎo jīng gāo mén,tí zuò xī shān wāng xiào zi。
名配此山长不穷,来者人人为兴起。míng pèi cǐ shān zhǎng bù qióng,lái zhě rén rén wèi xīng qǐ。

老菊次时所性韵

何基

独步东篱餐落菊,一幅乌纱漉浮玉。dú bù dōng lí cān luò jú,yī fú wū shā lù fú yù。
悠然谢客欲醉眠,懒拾枯枝炮脱粟。yōu rán xiè kè yù zuì mián,lǎn shí kū zhī pào tuō sù。
靖节先生骨已寒,回生何必须神丹。jìng jié xiān shēng gǔ yǐ hán,huí shēng hé bì xū shén dān。
紫阳一字冠青史,名节恃此安如山。zǐ yáng yī zì guān qīng shǐ,míng jié shì cǐ ān rú shān。
义熙一去知几变,金钿翠葆犹年年。yì xī yī qù zhī jǐ biàn,jīn diàn cuì bǎo yóu nián nián。
我生因循颠已华,甚矣今年脱左车。wǒ shēng yīn xún diān yǐ huá,shén yǐ jīn nián tuō zuǒ chē。
嘲红弄绿少时态,岁晚相对惟寒花。cháo hóng nòng lǜ shǎo shí tài,suì wǎn xiāng duì wéi hán huā。
雨荒深院黄金尽,谁谓颜色埋尘沙。yǔ huāng shēn yuàn huáng jīn jǐn,shuí wèi yán sè mái chén shā。
高风雅致随遇见,帘外玉立横枝斜。gāo fēng yǎ zhì suí yù jiàn,lián wài yù lì héng zhī xié。
2112