古诗词

何应龙

晓窗

何应龙

桃花落尽李花残,女伴相期看牡丹。táo huā luò jǐn lǐ huā cán,nǚ bàn xiāng qī kàn mǔ dān。
二十四番花信后,晓窗犹带几分寒。èr shí sì fān huā xìn hòu,xiǎo chuāng yóu dài jǐ fēn hán。

腊梅

何应龙

晴日烘开小蜜房,紫檀心里认蜂黄。qíng rì hōng kāi xiǎo mì fáng,zǐ tán xīn lǐ rèn fēng huáng。
一冬不被风吹落,却讶江梅易断肠。yī dōng bù bèi fēng chuī luò,què yà jiāng méi yì duàn cháng。

行人

何应龙

柳花吹断晚寒轻,草色拖裙罨岸青。liǔ huā chuī duàn wǎn hán qīng,cǎo sè tuō qún yǎn àn qīng。
解识行人今古恨,路边惟有短长亭。jiě shí xíng rén jīn gǔ hèn,lù biān wéi yǒu duǎn zhǎng tíng。

柴门

何应龙

何必逢人尽说贫,自来求己胜求人。hé bì féng rén jǐn shuō pín,zì lái qiú jǐ shèng qiú rén。
梅花落尽青山远,深掩柴门过一春。méi huā luò jǐn qīng shān yuǎn,shēn yǎn chái mén guò yī chūn。

落花

何应龙

南浦云归春亦归,绿杨枝上鸟空啼。nán pǔ yún guī chūn yì guī,lǜ yáng zhī shàng niǎo kōng tí。
落花满地无人管,一半和香作燕泥。luò huā mǎn dì wú rén guǎn,yī bàn hé xiāng zuò yàn ní。

元夕戏题

何应龙

从教香月转亭西,贪看灯毬忘却归。cóng jiào xiāng yuè zhuǎn tíng xī,tān kàn dēng qiú wàng què guī。
挨得玉梅零落尽,蛾儿犹傍鬓边飞。āi dé yù méi líng luò jǐn,é ér yóu bàng bìn biān fēi。

元夕书怀

何应龙

去岁有灯仍有月,今年无月亦无灯。qù suì yǒu dēng réng yǒu yuè,jīn nián wú yuè yì wú dēng。
谁知此夕吟怀里,看尽寒梅一涧冰。shuí zhī cǐ xī yín huái lǐ,kàn jǐn hán méi yī jiàn bīng。

有所思

何应龙

曾倚空屏唱柳枝,一声娇逐暮云低。céng yǐ kōng píng chàng liǔ zhī,yī shēng jiāo zhú mù yún dī。
重来只见流莺在,立尽斜阳不肯啼。zhòng lái zhǐ jiàn liú yīng zài,lì jǐn xié yáng bù kěn tí。
2812