古诗词

邢俊臣

临江仙·其一神运石

邢俊臣

巍峨万丈与天高。wēi é wàn zhàng yǔ tiān gāo。
物轻人意重,千里送鹅毛。wù qīng rén yì zhòng,qiān lǐ sòng é máo。

临江仙·其二陈朝桧

邢俊臣

远来犹自忆梁陈。yuǎn lái yóu zì yì liáng chén。
江南无好物,聊赠一枝春。jiāng nán wú hǎo wù,liáo zèng yī zhī chūn。

临江仙·其三咏梁师成诗

邢俊臣

用心勤苦是新诗。yòng xīn qín kǔ shì xīn shī。
吟安一个字,捻断数茎髭。yín ān yī gè zì,niǎn duàn shù jīng zī。

临江仙·其四自叙寥落

邢俊臣

扪窗摸户入房来。mén chuāng mō hù rù fáng lái。
笙歌归院落,灯火下楼台。shēng gē guī yuàn luò,dēng huǒ xià lóu tái。

临江仙·其五妓有体气

邢俊臣

酥胸露出白皑皑。sū xiōng lù chū bái ái ái。
遥知不是雪,为有暗香来。yáo zhī bù shì xuě,wèi yǒu àn xiāng lái。

临江仙·其六妓体肥

邢俊臣

只愁歌舞罢,化作彩云飞。zhǐ chóu gē wǔ bà,huà zuò cǎi yún fēi。