古诗词

吴育

次韵奉和给事中

吴育

律上阳和虽始煦,樽前人意已生春。lǜ shàng yáng hé suī shǐ xù,zūn qián rén yì yǐ shēng chūn。
濠梁且欲观鱼乐,淮郡何能致鹿驯。háo liáng qiě yù guān yú lè,huái jùn hé néng zhì lù xùn。
为访心朋犹纵棹,况逢时隽与均茵。wèi fǎng xīn péng yóu zòng zhào,kuàng féng shí juàn yǔ jūn yīn。
别车岂必辞沉醉,更有高阳倒载人。bié chē qǐ bì cí chén zuì,gèng yǒu gāo yáng dào zài rén。

送梵才上人归天台

吴育

几年瓶钵帝城栖,看尽尘劳息尽机。jǐ nián píng bō dì chéng qī,kàn jǐn chén láo xī jǐn jī。
诗妙偶因馀力到,名高却与本心违。shī miào ǒu yīn yú lì dào,míng gāo què yǔ běn xīn wéi。
云深路入千山去,岁晚身携一锡归。yún shēn lù rù qiān shān qù,suì wǎn shēn xié yī xī guī。
林下应逢旧猿鹤,得无惊见紫檀衣。lín xià yīng féng jiù yuán hè,dé wú jīng jiàn zǐ tán yī。

过郭店谒文靖公墓

吴育

汉相岩岩真国英,门庭曾是接诸生。hàn xiāng yán yán zhēn guó yīng,mén tíng céng shì jiē zhū shēng。
阳秋谈论四时具,河岳精神一座倾。yáng qiū tán lùn sì shí jù,hé yuè jīng shén yī zuò qīng。

烟雨楼

吴育

一上危楼七泽分,胜游平日此怡神。yī shàng wēi lóu qī zé fēn,shèng yóu píng rì cǐ yí shén。
荆台芜没千年地,楚望云披四面春。jīng tái wú méi qiān nián dì,chǔ wàng yún pī sì miàn chūn。

重建羊太傅祠和王原叔句

吴育

羊公千载得清吟,芳迹虽遥契昔心。yáng gōng qiān zài dé qīng yín,fāng jì suī yáo qì xī xīn。
更与岘山为故事,凛然风格照来今。gèng yǔ xiàn shān wèi gù shì,lǐn rán fēng gé zhào lái jīn。

承原父以凤凰篇为况谨用来韵和酬

吴育

丹山郁世表,岩岩千仞巅。dān shān yù shì biǎo,yán yán qiān rèn diān。
自非常雏辈,安得参周旋。zì fēi cháng chú bèi,ān dé cān zhōu xuán。
胡为此弱羽,越簉祥仪鲜。hú wèi cǐ ruò yǔ,yuè zào xiáng yí xiān。
飞鸣过所据,飙骇俄翻然。fēi míng guò suǒ jù,biāo hài é fān rán。
退则安栖地,翔风娱楚天。tuì zé ān qī dì,xiáng fēng yú chǔ tiān。
始病孰俦侣,乃与朱鸾攀。shǐ bìng shú chóu lǚ,nǎi yǔ zhū luán pān。
英英日相照,老翮徒愧前。yīng yīng rì xiāng zhào,lǎo hé tú kuì qián。
少别正倾听,览辉当圣年。shǎo bié zhèng qīng tīng,lǎn huī dāng shèng nián。