古诗词

吕陶

岷峨王高士赍牟中秘墨帖来求跋自言能护真气鍊大丹罹兵祸而辍同辈有志于斯事者皆然又言老人村凡二三百岁者亦皆死于兵嗟夫兵之祸生灵甚矣祸蜀则尤惨祸及高士更不轻矣遂为之赋诗

吕陶

道人少日鍊神形,兵祸俄乘竟不成。dào rén shǎo rì liàn shén xíng,bīng huò é chéng jìng bù chéng。
欠为黄庭判一死,所酬丹事又三生。qiàn wèi huáng tíng pàn yī sǐ,suǒ chóu dān shì yòu sān shēng。
眼看残尽鸡窠老,胆破宁寒犬舐盟。yǎn kàn cán jǐn jī kē lǎo,dǎn pò níng hán quǎn shì méng。
豹养虎攻嗟尔似,却求翰墨作虚名。bào yǎng hǔ gōng jiē ěr shì,què qiú hàn mò zuò xū míng。

石泉道中和绵州通判李朝散见寄

吕陶

深僻崎危不厌过,欲将涓滴助恩波。shēn pì qí wēi bù yàn guò,yù jiāng juān dī zhù ēn bō。
蹑云高步三休在,踏雪清寒一倍多。niè yún gāo bù sān xiū zài,tà xuě qīng hán yī bèi duō。
依约度溪投野店,逡巡扶杖历新坡。yī yuē dù xī tóu yě diàn,qūn xún fú zhàng lì xīn pō。
初春此去才旬日,屈指流年奈老何。chū chūn cǐ qù cái xún rì,qū zhǐ liú nián nài lǎo hé。

有触

吕陶

三十馀年齿士林,青纶一命鬓霜侵。sān shí yú nián chǐ shì lín,qīng lún yī mìng bìn shuāng qīn。
策名虽动迟留叹,行已常存少壮心。cè míng suī dòng chí liú tàn,xíng yǐ cháng cún shǎo zhuàng xīn。
月满涨潭清远梦,春归平野付长吟。yuè mǎn zhǎng tán qīng yuǎn mèng,chūn guī píng yě fù zhǎng yín。
前溪况亦称南浦,惜别情悰几倍深。qián xī kuàng yì chēng nán pǔ,xī bié qíng cóng jǐ bèi shēn。

城西龙祠二首

吕陶

市桥官柳翠阴垂,路向西郊驻彩旗。shì qiáo guān liǔ cuì yīn chuí,lù xiàng xī jiāo zhù cǎi qí。
故事每从遐俗尚,清欢又送晚春归。gù shì měi cóng xiá sú shàng,qīng huān yòu sòng wǎn chūn guī。
留连野色迟迟去,珍惜年华苒苒飞。liú lián yě sè chí chí qù,zhēn xī nián huá rǎn rǎn fēi。
老杜有诗殊有味,风光流转莫相违。lǎo dù yǒu shī shū yǒu wèi,fēng guāng liú zhuǎn mò xiāng wéi。

城西龙祠二首

吕陶

林密溪寒锦浦西,千年灵宇旧凭依。lín mì xī hán jǐn pǔ xī,qiān nián líng yǔ jiù píng yī。
竹村迎路堪行乐,麦垄连云已应祈。zhú cūn yíng lù kān xíng lè,mài lǒng lián yún yǐ yīng qí。
诗将早从吟社去,游人暮到醉乡归。shī jiāng zǎo cóng yín shè qù,yóu rén mù dào zuì xiāng guī。
隼旟莫倦徘徊久,化日舒长未夕辉。sǔn yú mò juàn pái huái jiǔ,huà rì shū zhǎng wèi xī huī。

和赏申氏园海棠

吕陶

谁裁锦段碎文章,凭借春工便吐芳。shuí cái jǐn duàn suì wén zhāng,píng jiè chūn gōng biàn tǔ fāng。
自是多花宜少叶,肯教仙格有凡香。zì shì duō huā yí shǎo yè,kěn jiào xiān gé yǒu fán xiāng。
妆容试酒偏增丽,舞兴迎春拟作狂。zhuāng róng shì jiǔ piān zēng lì,wǔ xīng yíng chūn nǐ zuò kuáng。
使幕县庭虽甲乙,更饶邻圃借馀光。shǐ mù xiàn tíng suī jiǎ yǐ,gèng ráo lín pǔ jiè yú guāng。

和姚提举赏海棠

吕陶

晓雾笼花暖渐收,万枝难尽数花头。xiǎo wù lóng huā nuǎn jiàn shōu,wàn zhī nán jǐn shù huā tóu。
胭脂半为伤春淡,锦带翻因拂地羞。yān zhī bàn wèi shāng chūn dàn,jǐn dài fān yīn fú dì xiū。
围饮旧风传乐国,纵吟清味属诗流。wéi yǐn jiù fēng chuán lè guó,zòng yín qīng wèi shǔ shī liú。
西园韶景真无价,红满池台月满楼。xī yuán sháo jǐng zhēn wú jià,hóng mǎn chí tái yuè mǎn lóu。

和蜀守道中书事

吕陶

天恩流布下天津,沴气消除生气淳。tiān ēn liú bù xià tiān jīn,lì qì xiāo chú shēng qì chún。
昔虑早饥农失职,今逢赈惠泽如春。xī lǜ zǎo jī nóng shī zhí,jīn féng zhèn huì zé rú chūn。
绥怀有术推儒者,全活为功类古人。suí huái yǒu shù tuī rú zhě,quán huó wèi gōng lèi gǔ rén。
贤杰一心沟壑起,翕然歌颂在生民。xián jié yī xīn gōu hè qǐ,xī rán gē sòng zài shēng mín。

题友人西行杂诗

吕陶

一官一集古称贤,未似西征五十篇。yī guān yī jí gǔ chēng xián,wèi shì xī zhēng wǔ shí piān。
雅颂纯音流管磬,风骚馀味到林泉。yǎ sòng chún yīn liú guǎn qìng,fēng sāo yú wèi dào lín quán。
光生晓岫刊岷石,价踊春溪费锦笺。guāng shēng xiǎo xiù kān mín shí,jià yǒng chūn xī fèi jǐn jiān。
愧幸师门旧林教,得为家宝子孙传。kuì xìng shī mén jiù lín jiào,dé wèi jiā bǎo zi sūn chuán。

读黜邪诏

吕陶

天诏丁宁逐佞柔,不须请剑复持矛。tiān zhào dīng níng zhú nìng róu,bù xū qǐng jiàn fù chí máo。
平生邪胆君前落,后世污名纸上留。píng shēng xié dǎn jūn qián luò,hòu shì wū míng zhǐ shàng liú。
宝鉴乍开消魍魅,正声才作罢离兜。bǎo jiàn zhà kāi xiāo wǎng mèi,zhèng shēng cái zuò bà lí dōu。
便为菹醢何嗟及,贪得浮荣似食钩。biàn wèi jū hǎi hé jiē jí,tān dé fú róng shì shí gōu。

晚倚南楼

吕陶

野情无限物无穷,一凭危楼又晚空。yě qíng wú xiàn wù wú qióng,yī píng wēi lóu yòu wǎn kōng。
过雨郊原浑积翠,送春亭榭尚馀红。guò yǔ jiāo yuán hún jī cuì,sòng chūn tíng xiè shàng yú hóng。
烟光已属绡图上,湖影初归宝鉴中。yān guāng yǐ shǔ xiāo tú shàng,hú yǐng chū guī bǎo jiàn zhōng。
飞鸟潜鱼应自得,倚栏小憩豁双瞳。fēi niǎo qián yú yīng zì dé,yǐ lán xiǎo qì huō shuāng tóng。

送张颖达屯田

吕陶

西风猎猎马骎骎,极目归途寄静吟。xī fēng liè liè mǎ qīn qīn,jí mù guī tú jì jìng yín。
美玉自藏圭璧用,寒松偏有雪霜心。měi yù zì cáng guī bì yòng,hán sōng piān yǒu xuě shuāng xīn。
皆知旧德淹郎署,合宠耆儒镇士林。jiē zhī jiù dé yān láng shǔ,hé chǒng qí rú zhèn shì lín。
势利竞驰孤介少,为怀清谊动离襟。shì lì jìng chí gū jiè shǎo,wèi huái qīng yì dòng lí jīn。

和寄治之少卿

吕陶

荣路层层满眼开,家山在望懒徘徊。róng lù céng céng mǎn yǎn kāi,jiā shān zài wàng lǎn pái huái。
霜侵客鬓须归去,尘拂朝冠是傥来。shuāng qīn kè bìn xū guī qù,chén fú cháo guān shì tǎng lái。
一棹绿波游不厌,三竿红日梦初回。yī zhào lǜ bō yóu bù yàn,sān gān hóng rì mèng chū huí。
更闻觞咏同幽趣,应少闲人可预陪。gèng wén shāng yǒng tóng yōu qù,yīng shǎo xián rén kě yù péi。

送张静之少卿东归

吕陶

礼寺居卿宠搢绅,若求清议尚沈沦。lǐ sì jū qīng chǒng jìn shēn,ruò qiú qīng yì shàng shěn lún。
三千里外甘投足,四十年前已化鳞。sān qiān lǐ wài gān tóu zú,sì shí nián qián yǐ huà lín。
何必万钟如己欲,好将一笑寓天真。hé bì wàn zhōng rú jǐ yù,hǎo jiāng yī xiào yù tiān zhēn。
当时共献藏珠赋,寿考康宁有几人。dāng shí gòng xiàn cáng zhū fù,shòu kǎo kāng níng yǒu jǐ rén。

象棋二首

吕陶

咫尺楸枰计虑深,偶缘嬉戏便交侵。zhǐ chǐ qiū píng jì lǜ shēn,ǒu yuán xī xì biàn jiāo qīn。
纵横各有往来道,胜负岂无名利心。zòng héng gè yǒu wǎng lái dào,shèng fù qǐ wú míng lì xīn。
终局漫夸兵得地,在宫浑倚士如林。zhōng jú màn kuā bīng dé dì,zài gōng hún yǐ shì rú lín。
安危成败何殊此,付与闲人为讨寻。ān wēi chéng bài hé shū cǐ,fù yǔ xián rén wèi tǎo xún。

象棋二首

吕陶

星布重重阵脚深,不须轻敌事相侵。xīng bù zhòng zhòng zhèn jiǎo shēn,bù xū qīng dí shì xiāng qīn。
渡河虽藉奇兵势,对垒难知老将心。dù hé suī jí qí bīng shì,duì lěi nán zhī lǎo jiāng xīn。
酬酢巨杯宜燕席,消磨永日称山林。chóu cù jù bēi yí yàn xí,xiāo mó yǒng rì chēng shān lín。
呼卢格五前贤有,莫笑年来共讲寻。hū lú gé wǔ qián xián yǒu,mò xiào nián lái gòng jiǎng xún。

送杨圣愈口中赴益倅

吕陶

画辕曾记到西州,莫为题舆厌滞留。huà yuán céng jì dào xī zhōu,mò wèi tí yú yàn zhì liú。
官况优如支郡乐,风光浑似昔年游。guān kuàng yōu rú zhī jùn lè,fēng guāng hún shì xī nián yóu。
日无馀事知闲暇,时有清吟竞唱酬。rì wú yú shì zhī xián xiá,shí yǒu qīng yín jìng chàng chóu。
政绩易成恩典在,天涯不觉两经秋。zhèng jì yì chéng ēn diǎn zài,tiān yá bù jué liǎng jīng qiū。

寓意

吕陶

夕阳芳草自天涯,倦客何须感物华。xī yáng fāng cǎo zì tiān yá,juàn kè hé xū gǎn wù huá。
无计可能逃世网,有心刚欲慕诗家。wú jì kě néng táo shì wǎng,yǒu xīn gāng yù mù shī jiā。
将烹谁惜能鸣雁,安足翻成强画蛇。jiāng pēng shuí xī néng míng yàn,ān zú fān chéng qiáng huà shé。
白发渐多瞳渐翳,少年相见莫揄揶。bái fā jiàn duō tóng jiàn yì,shǎo nián xiāng jiàn mò yú yé。

秋郊

吕陶

西风萧瑟动年华,村望犹将景物夸。xī fēng xiāo sè dòng nián huá,cūn wàng yóu jiāng jǐng wù kuā。
山色半随云势断,浮光多被竹阴遮。shān sè bàn suí yún shì duàn,fú guāng duō bèi zhú yīn zhē。
社前归兴双飞燕,雨后新声几处蛙。shè qián guī xīng shuāng fēi yàn,yǔ hòu xīn shēng jǐ chù wā。
万里桥南亦如此,十分有意作农家。wàn lǐ qiáo nán yì rú cǐ,shí fēn yǒu yì zuò nóng jiā。

寄唐君益

吕陶

秋日晴如春日迟,山间水际尽光辉。qiū rì qíng rú chūn rì chí,shān jiān shuǐ jì jǐn guāng huī。
江湖顿减骚人咏,父老争夸太守归。jiāng hú dùn jiǎn sāo rén yǒng,fù lǎo zhēng kuā tài shǒu guī。
岁晚莫惊松易叶,时来又见锦为衣。suì wǎn mò jīng sōng yì yè,shí lái yòu jiàn jǐn wèi yī。
门前行马虽崇峻,应许衰翁一叩扉。mén qián xíng mǎ suī chóng jùn,yīng xǔ shuāi wēng yī kòu fēi。