古诗词

吴元可

凤凰台上忆吹箫·秋意

吴元可

更不成愁,何曾是醉,豆花雨后轻阴。gèng bù chéng chóu,hé céng shì zuì,dòu huā yǔ hòu qīng yīn。
似此心情自可,多了闲吟。shì cǐ xīn qíng zì kě,duō le xián yín。
秋在西楼西畔,秋较浅、不似情深。qiū zài xī lóu xī pàn,qiū jiào qiǎn bù shì qíng shēn。
夜来月,为谁瘦小,尘镜羞临。yè lái yuè,wèi shuí shòu xiǎo,chén jìng xiū lín。
弹筝,旧家伴侣,记雁啼秋水,下指成音。dàn zhēng,jiù jiā bàn lǚ,jì yàn tí qiū shuǐ,xià zhǐ chéng yīn。
听未稳、当时自误,又况如今。tīng wèi wěn dāng shí zì wù,yòu kuàng rú jīn。
那是柔肠易断,人间事、独此难禁。nà shì róu cháng yì duàn,rén jiān shì dú cǐ nán jìn。
雕笼近,数声别似春禽。diāo lóng jìn,shù shēng bié shì chūn qín。

扬州慢·初秋

吴元可

露叶犹青,岩花迟动,幽幽未似秋阴。lù yè yóu qīng,yán huā chí dòng,yōu yōu wèi shì qiū yīn。
似梅风带溽,吹度长林。shì méi fēng dài rù,chuī dù zhǎng lín。
记当日、西廊共月,小屏轻扇,人语凉深。jì dāng rì xī láng gòng yuè,xiǎo píng qīng shàn,rén yǔ liáng shēn。
对清觞,醉笑醒颦,何似如今。duì qīng shāng,zuì xiào xǐng pín,hé shì rú jīn。
临高欲赋,甚年来、渐减狂心。lín gāo yù fù,shén nián lái jiàn jiǎn kuáng xīn。
为谁倚多才,难凭易感,早付销沈。wèi shuí yǐ duō cái,nán píng yì gǎn,zǎo fù xiāo shěn。
解事张郎风致,鲈鱼好、归听吴音。jiě shì zhāng láng fēng zhì,lú yú hǎo guī tīng wú yīn。
又夜阑闻笛,故人忽到幽襟。yòu yè lán wén dí,gù rén hū dào yōu jīn。

采桑子·春夜

吴元可

江南二月春深浅,芳草青时,燕子来迟。jiāng nán èr yuè chūn shēn qiǎn,fāng cǎo qīng shí,yàn zi lái chí。
剪剪轻寒不满衣。jiǎn jiǎn qīng hán bù mǎn yī。
清宵欲寐还无寐,顾影颦眉。qīng xiāo yù mèi hái wú mèi,gù yǐng pín méi。
整带心思。zhěng dài xīn sī。
一样东风两样吹。yī yàng dōng fēng liǎng yàng chuī。

浪淘沙·令

吴元可

浅约未曾来。qiǎn yuē wèi céng lái。
一径苍苔。yī jìng cāng tái。
缃桃无数棘花开。xiāng táo wú shù jí huā kāi。
怪得闭门机杼静,挑菜初回。guài dé bì mén jī zhù jìng,tiāo cài chū huí。
幽树鸟声催。yōu shù niǎo shēng cuī。
欲去徘徊。yù qù pái huái。
□□别久易相猜。bié jiǔ yì xiāng cāi。
幽绪一晴无处著,戏打青梅。yōu xù yī qíng wú chù zhù,xì dǎ qīng méi。