古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
吴升之
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
题清芬阁
宋
:
吴升之
先生曾此濯尘缨,七里寒滩分外清。
xiān shēng céng cǐ zhuó chén yīng,qī lǐ hán tān fēn wài qīng。
少日决科虽失意,全家肥遁岂无成。
shǎo rì jué kē suī shī yì,quán jiā féi dùn qǐ wú chéng。
蛟龙窟宅身如寄,泉石膏肓诗有声。
jiāo lóng kū zhái shēn rú jì,quán shí gāo huāng shī yǒu shēng。
虽与子陵同一律,不将丝线钓虚名。
suī yǔ zi líng tóng yī lǜ,bù jiāng sī xiàn diào xū míng。
AI赏析
题清芬阁
宋
:
吴升之
辟书既上不沾恩,拂袖归来闭里门。
pì shū jì shàng bù zhān ēn,fú xiù guī lái bì lǐ mén。
聊取江山助篇什,尽将轩冕付儿孙。
liáo qǔ jiāng shān zhù piān shén,jǐn jiāng xuān miǎn fù ér sūn。
纷纷利害真能择,扰扰光尘岂易论。
fēn fēn lì hài zhēn néng zé,rǎo rǎo guāng chén qǐ yì lùn。
傥使乘时拜遗补,未应千古配严尊。
tǎng shǐ chéng shí bài yí bǔ,wèi yīng qiān gǔ pèi yán zūn。
AI赏析