古诗词

李迪

挽文朝奉

李迪

散尽黄金为买书,时人笑我太痴愚。sàn jǐn huáng jīn wèi mǎi shū,shí rén xiào wǒ tài chī yú。
一朝有子如尧叟,何处无人说老苏。yī cháo yǒu zi rú yáo sǒu,hé chù wú rén shuō lǎo sū。
可谓死而无憾者,孰云文不在兹乎。kě wèi sǐ ér wú hàn zhě,shú yún wén bù zài zī hū。
渊明地下闻君葬,也散黄花作泪珠。yuān míng dì xià wén jūn zàng,yě sàn huáng huā zuò lèi zhū。

题河阳后城平嵩阁

李迪

南指嵩高北太行,大河中出贯灵长。nán zhǐ sōng gāo běi tài xíng,dà hé zhōng chū guàn líng zhǎng。
君王不恃金汤险,自有仁恩结万方。jūn wáng bù shì jīn tāng xiǎn,zì yǒu rén ēn jié wàn fāng。

自题爱梅

李迪

我被梅花恼几年,梅花才发便诗颠。wǒ bèi méi huā nǎo jǐ nián,méi huā cái fā biàn shī diān。
月明绕却梅花树,直入梅花影里眠。yuè míng rào què méi huā shù,zhí rù méi huā yǐng lǐ mián。

灵岩

李迪

灵岩山势异,金地景难穷。líng yán shān shì yì,jīn dì jǐng nán qióng。
塔影遮层汉,钟声落半空。tǎ yǐng zhē céng hàn,zhōng shēng luò bàn kōng。
千峰罗雉堞,万仞耸屏风。qiān fēng luó zhì dié,wàn rèn sǒng píng fēng。
飞鹤来清窦,刳鱼挂古桐。fēi hè lái qīng dòu,kū yú guà gǔ tóng。
名曾参四绝,封合亚三公。míng céng cān sì jué,fēng hé yà sān gōng。
势彻河壖远,形差岳镇雄。shì chè hé ruán yuǎn,xíng chà yuè zhèn xióng。
仙闾邻峻极,日观伴穹崇。xiān lǘ lín jùn jí,rì guān bàn qióng chóng。
邃洞连蓬岛,重峦凿梵宫。suì dòng lián péng dǎo,zhòng luán záo fàn gōng。
望应销俗虑,登喜出尘笼。wàng yīng xiāo sú lǜ,dēng xǐ chū chén lóng。
献寿嵩衡并,分茅海岱同。xiàn shòu sōng héng bìng,fēn máo hǎi dài tóng。
艮方标出震,午位对升中。gěn fāng biāo chū zhèn,wǔ wèi duì shēng zhōng。
岚滴晴烟碧,崖铺夕照红。lán dī qíng yān bì,yá pù xī zhào hóng。
巍峨齐太华,奇胜敌崆峒。wēi é qí tài huá,qí shèng dí kōng dòng。
鍊句共诗客,模真怯画工。liàn jù gòng shī kè,mó zhēn qiè huà gōng。
天孙分怪状,神化结全功。tiān sūn fēn guài zhuàng,shén huà jié quán gōng。
吟赏慵回首,云泉兴愈隆。yín shǎng yōng huí shǒu,yún quán xīng yù lóng。