古诗词

吴柔胜

送林明府

吴柔胜

拟续宣城志,难忘令尹贤。nǐ xù xuān chéng zhì,nán wàng lìng yǐn xián。
庭空无狱讼,斋静有诗篇。tíng kōng wú yù sòng,zhāi jìng yǒu shī piān。
心比秋云远,政如霜月悬。xīn bǐ qiū yún yuǎn,zhèng rú shuāng yuè xuán。
活人最多处,饥岁作丰年。huó rén zuì duō chù,jī suì zuò fēng nián。

柴门春昼

吴柔胜

深巷寂无人,鸟声花坞春。shēn xiàng jì wú rén,niǎo shēng huā wù chūn。
荜门长日掩,天地一闲身。bì mén zhǎng rì yǎn,tiān dì yī xián shēn。

唐人挟弹图

吴柔胜

啮膝嘶风径奔駻,花前挟弹回头看。niè xī sī fēng jìng bēn hàn,huā qián xié dàn huí tóu kàn。
一鸟不鸣春昼闲,野水清清绿阴暗。yī niǎo bù míng chūn zhòu xián,yě shuǐ qīng qīng lǜ yīn àn。

牧亭秋色

吴柔胜

丹枫酣霜压林丘,黄叶老尽岩西头。dān fēng hān shuāng yā lín qiū,huáng yè lǎo jǐn yán xī tóu。
不应蔓草烟漠漠,并作粉绘苍山秋。bù yīng màn cǎo yān mò mò,bìng zuò fěn huì cāng shān qiū。

三友图

吴柔胜

髯龙嘶风山石裂,玉人影断横斜月。rán lóng sī fēng shān shí liè,yù rén yǐng duàn héng xié yuè。
一声翠羽琅玕东,罗浮梦断微茫中。yī shēng cuì yǔ láng gān dōng,luó fú mèng duàn wēi máng zhōng。