古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李康伯
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
襄州太守王侯
宋
:
李康伯
贤哉西晋钜平侯,刻碑立祠在荆州。
xián zāi xī jìn jù píng hóu,kè bēi lì cí zài jīng zhōu。
州民万家见之者,掩面汍澜双泪下。
zhōu mín wàn jiā jiàn zhī zhě,yǎn miàn wán lán shuāng lèi xià。
逮今绵历几百祀,岘首巍然临汉水。
dǎi jīn mián lì jǐ bǎi sì,xiàn shǒu wēi rán lín hàn shuǐ。
碑鈋祠废榛莽中,萧萧只有悲风起。
bēi é cí fèi zhēn mǎng zhōng,xiāo xiāo zhǐ yǒu bēi fēng qǐ。
内阁深沈侍从臣,赤帷皂盖来行春。
nèi gé shēn shěn shì cóng chén,chì wéi zào gài lái xíng chūn。
殷勤拂碑复祠貌,一朝旧迹重如新。
yīn qín fú bēi fù cí mào,yī cháo jiù jì zhòng rú xīn。
山光葱茜水清冽,天长地久无时别。
shān guāng cōng qiàn shuǐ qīng liè,tiān zhǎng dì jiǔ wú shí bié。
古人今人空茫茫,惟是功名不能灭。
gǔ rén jīn rén kōng máng máng,wéi shì gōng míng bù néng miè。
AI赏析