古诗词

李龙高

半开梅

李龙高

雪弄新晴月带霜,风窗暗送几分香。xuě nòng xīn qíng yuè dài shuāng,fēng chuāng àn sòng jǐ fēn xiāng。
翠禽飞过偷相语,不是徐妃也半妆。cuì qín fēi guò tōu xiāng yǔ,bù shì xú fēi yě bàn zhuāng。

霜梅

李龙高

青女欺花战未分,花神直诉与东君。qīng nǚ qī huā zhàn wèi fēn,huā shén zhí sù yǔ dōng jūn。
冰山回首知何许,依旧山人住白云。bīng shān huí shǒu zhī hé xǔ,yī jiù shān rén zhù bái yún。

雪梅

李龙高

雪飞不到越王台,万树千枝满意开。xuě fēi bù dào yuè wáng tái,wàn shù qiān zhī mǎn yì kāi。
花太清高天也妒,转教滕六御风来。huā tài qīng gāo tiān yě dù,zhuǎn jiào téng liù yù fēng lái。

江梅

李龙高

素衣缟袂影蹁跹,不是天仙是水仙。sù yī gǎo mèi yǐng pián xiān,bù shì tiān xiān shì shuǐ xiān。
老杜吟魂香禾歇,至今犹绕耒阳边。lǎo dù yín hún xiāng hé xiē,zhì jīn yóu rào lěi yáng biān。

溪梅

李龙高

村北村南眩玉田,孤芳岁晚转幽妍。cūn běi cūn nán xuàn yù tián,gū fāng suì wǎn zhuǎn yōu yán。
老天恐被缁尘染,著在残山剩水边。lǎo tiān kǒng bèi zī chén rǎn,zhù zài cán shān shèng shuǐ biān。

岭梅

李龙高

雪立孤标不受霾,世间浪蕊等浮埃。xuě lì gū biāo bù shòu mái,shì jiān làng ruǐ děng fú āi。
清高已是无俦伍,更向群山顶上开。qīng gāo yǐ shì wú chóu wǔ,gèng xiàng qún shān dǐng shàng kāi。

村梅

李龙高

不入时妆辈行羞,一生槁淡乏风流。bù rù shí zhuāng bèi xíng xiū,yī shēng gǎo dàn fá fēng liú。
任君约遍宫黄额,莫管村姑守白头。rèn jūn yuē biàn gōng huáng é,mò guǎn cūn gū shǒu bái tóu。

野梅

李龙高

千山木落涧风豪,十里瑶林月邑高。qiān shān mù luò jiàn fēng háo,shí lǐ yáo lín yuè yì gāo。
醉尉不来村墅冷,三更绕树读离骚。zuì wèi bù lái cūn shù lěng,sān gèng rào shù dú lí sāo。

早梅

李龙高

贾少难逃赋鵩灾,终童不载使缨回。jiǎ shǎo nán táo fù fú zāi,zhōng tóng bù zài shǐ yīng huí。
只须浪作争春态,留取孤芳殿后开。zhǐ xū làng zuò zhēng chūn tài,liú qǔ gū fāng diàn hòu kāi。

二月梅

李龙高

明知身是雪霜姿,瘦骨棱棱不入时。míng zhī shēn shì xuě shuāng zī,shòu gǔ léng léng bù rù shí。
但得春风盈宇宙,老翁也要逐儿嬉。dàn dé chūn fēng yíng yǔ zhòu,lǎo wēng yě yào zhú ér xī。

十月梅

李龙高

风撼千林木叶摧,冰霜国里早春回。fēng hàn qiān lín mù yè cuī,bīng shuāng guó lǐ zǎo chūn huí。
一枝参透乾坤缊,生意都从小雪来。yī zhī cān tòu qián kūn yūn,shēng yì dōu cóng xiǎo xuě lái。

寒梅

李龙高

绵衣早觉污陈子,冬服何能薄顾郎。mián yī zǎo jué wū chén zi,dōng fú hé néng báo gù láng。
不是生平夸强项,众芳无奈怯风霜。bù shì shēng píng kuā qiáng xiàng,zhòng fāng wú nài qiè fēng shuāng。

鸳鸯梅

李龙高

莫是夷齐幻出身,又疑洛下见机云。mò shì yí qí huàn chū shēn,yòu yí luò xià jiàn jī yún。
世人苦被风情累,也把妖名涴却君。shì rén kǔ bèi fēng qíng lèi,yě bǎ yāo míng wò què jūn。

宫梅

李龙高

冰肤绰约活神仙,天上吹香几许年。bīng fū chuò yuē huó shén xiān,tiān shàng chuī xiāng jǐ xǔ nián。
见说额妆人去后,低头无语懒春妍。jiàn shuō é zhuāng rén qù hòu,dī tóu wú yǔ lǎn chūn yán。

驿梅

李龙高

亭边老树影?毵,阅尽犀珠压去骖。tíng biān lǎo shù yǐng rán sān,yuè jǐn xī zhū yā qù cān。
岁晚行人风雪里,也须障面过江南。suì wǎn xíng rén fēng xuě lǐ,yě xū zhàng miàn guò jiāng nán。

梅兄

李龙高

花萼相辉暗递香,岂无难弟伴元方。huā è xiāng huī àn dì xiāng,qǐ wú nán dì bàn yuán fāng。
水仙只可供奴隶,合得诗人作雁行。shuǐ xiān zhǐ kě gōng nú lì,hé dé shī rén zuò yàn xíng。

梅友

李龙高

老子平生怕热瞒,论心只可话馀酸。lǎo zi píng shēng pà rè mán,lùn xīn zhǐ kě huà yú suān。
刘郎枉了夸豪杰,甘向伾文托岁寒。liú láng wǎng le kuā háo jié,gān xiàng pī wén tuō suì hán。

蜡梅

李龙高

枝枝六出试新妆,色界何曾识许香。zhī zhī liù chū shì xīn zhuāng,sè jiè hé céng shí xǔ xiāng。
只道单传餐玉诀,不知还解服硫黄。zhǐ dào dān chuán cān yù jué,bù zhī hái jiě fú liú huáng。

乌梅

李龙高

妇舌安能困董宣,曹郎那解污张翰。fù shé ān néng kùn dǒng xuān,cáo láng nà jiě wū zhāng hàn。
任君百计相熏炙,本性依然带点酸。rèn jūn bǎi jì xiāng xūn zhì,běn xìng yī rán dài diǎn suān。

胭脂梅

李龙高

卸却云衣明月珰,轻朱傅脸锦为裳。xiè què yún yī míng yuè dāng,qīng zhū fù liǎn jǐn wèi shang。
古来美艳多招妒,不似临风且淡妆。gǔ lái měi yàn duō zhāo dù,bù shì lín fēng qiě dàn zhuāng。
711234