古诗词

吕人龙

光风霁月亭

吕人龙

江边回首见峥嵘,砥柱颓波气象狞。jiāng biān huí shǒu jiàn zhēng róng,dǐ zhù tuí bō qì xiàng níng。
三面好山俱觌面,一泓寒绿不闻声。sān miàn hǎo shān jù dí miàn,yī hóng hán lǜ bù wén shēng。
月从康节诗边吐,风向包羲易里生。yuè cóng kāng jié shī biān tǔ,fēng xiàng bāo xī yì lǐ shēng。
如此生涯天未老,更须著脚外间行。rú cǐ shēng yá tiān wèi lǎo,gèng xū zhù jiǎo wài jiān xíng。

上融堂

吕人龙

直道人间未可孤,朝廷有意用真儒。zhí dào rén jiān wèi kě gū,cháo tíng yǒu yì yòng zhēn rú。
故将通鉴烦司马,不使春秋欠董狐。gù jiāng tōng jiàn fán sī mǎ,bù shǐ chūn qiū qiàn dǒng hú。
握节米猪高节不,盗名齐豹得名无。wò jié mǐ zhū gāo jié bù,dào míng qí bào dé míng wú。
若商败狄鏖秦事,先轸何尝是匹夫。ruò shāng bài dí áo qín shì,xiān zhěn hé cháng shì pǐ fū。

题钓台

吕人龙

钓台还是先生物,洛汭今非汉帝家。diào tái hái shì xiān shēng wù,luò ruì jīn fēi hàn dì jiā。
过客不知兴废事,又驰车马入京华。guò kè bù zhī xīng fèi shì,yòu chí chē mǎ rù jīng huá。

题钓台

吕人龙

万古寒潭数曲山,红尘不到白鸥闲。wàn gǔ hán tán shù qū shān,hóng chén bù dào bái ōu xián。
先生自是生涯淡,却厌浮云满世间。xiān shēng zì shì shēng yá dàn,què yàn fú yún mǎn shì jiān。

春归

吕人龙

过却清明艳冶天,梨花飞雪柳森烟。guò què qīng míng yàn yě tiān,lí huā fēi xuě liǔ sēn yān。
欲凭莺燕留春住,无奈东风信杜鹃。yù píng yīng yàn liú chūn zhù,wú nài dōng fēng xìn dù juān。

宿建兴寺

吕人龙

路入招提晚更深,万山秋老薄寒生。lù rù zhāo tí wǎn gèng shēn,wàn shān qiū lǎo báo hán shēng。
芙容枝上无多雨,自把孤怀滴到明。fú róng zhī shàng wú duō yǔ,zì bǎ gū huái dī dào míng。