古诗词

吴说

避地白岩山中书怀

吴说

胡虏凭陵甚,长驱青海边。hú lǔ píng líng shén,zhǎng qū qīng hǎi biān。
携家遭困顿,忧国愤迍邅。xié jiā zāo kùn dùn,yōu guó fèn zhūn zhān。
不省岁月换,徒惊花草鲜。bù shěng suì yuè huàn,tú jīng huā cǎo xiān。
到头苏息否,洒泪问苍天。dào tóu sū xī fǒu,sǎ lèi wèn cāng tiān。

次廉布书事三首呈郎中机宜诗韵

吴说

当代青云士,皆言子独贤。dāng dài qīng yún shì,jiē yán zi dú xián。
异时犹未遇,多难更堪怜。yì shí yóu wèi yù,duō nán gèng kān lián。
妙契环中趣,饱参方外禅。miào qì huán zhōng qù,bǎo cān fāng wài chán。
海涯孤绝处,谁识孝廉船。hǎi yá gū jué chù,shuí shí xiào lián chuán。

次廉布书事三首呈郎中机宜诗韵

吴说

区宇半荆棘,干戈犹未休。qū yǔ bàn jīng jí,gàn gē yóu wèi xiū。
屡空无计奈,多病不禁愁。lǚ kōng wú jì nài,duō bìng bù jìn chóu。
农具应须办,朝簪便合投。nóng jù yīng xū bàn,cháo zān biàn hé tóu。
全家耕谷口,一饱更何忧。quán jiā gēng gǔ kǒu,yī bǎo gèng hé yōu。

次廉布书事三首呈郎中机宜诗韵

吴说

栖遁云岩下,无人到此边。qī dùn yún yán xià,wú rén dào cǐ biān。
阶庭穿蚓穴,窗户蠹蜗涎。jiē tíng chuān yǐn xué,chuāng hù dù wō xián。
寂寞春将老,淹留月再弦。jì mò chūn jiāng lǎo,yān liú yuè zài xián。
羁愁知几许,素发挽华巅。jī chóu zhī jǐ xǔ,sù fā wǎn huá diān。

山中元夕

吴说

忆昔观灯夜,维舟天汉湾。yì xī guān dēng yè,wéi zhōu tiān hàn wān。
千官环凤辇,万炬转鳌山。qiān guān huán fèng niǎn,wàn jù zhuǎn áo shān。
异县方营窟,佳辰独掩关。yì xiàn fāng yíng kū,jiā chén dú yǎn guān。
悲凉追往事,华发坐来斑。bēi liáng zhuī wǎng shì,huá fā zuò lái bān。

仙都山

吴说

佳住从来说鼎湖,兹游直欲到清都。jiā zhù cóng lái shuō dǐng hú,zī yóu zhí yù dào qīng dōu。
参天玉笋千寻许,堕地金莲十丈无。cān tiān yù sǔn qiān xún xǔ,duò dì jīn lián shí zhàng wú。
江观便思眠一柱,海山今喜识方壶。jiāng guān biàn sī mián yī zhù,hǎi shān jīn xǐ shí fāng hú。
直须买取鹅溪绢,要画沧洲水墨图。zhí xū mǎi qǔ é xī juàn,yào huà cāng zhōu shuǐ mò tú。

题清芬阁

吴说

乃祖飞英标万古,后来奕叶盛三吴。nǎi zǔ fēi yīng biāo wàn gǔ,hòu lái yì yè shèng sān wú。
传家孙达吾何慊,配食子陵德不孤。chuán jiā sūn dá wú hé qiàn,pèi shí zi líng dé bù gū。
秀句至今辉简表,故山从昔锁松梧。xiù jù zhì jīn huī jiǎn biǎo,gù shān cóng xī suǒ sōng wú。
他年我欲修清供,一盏寒泉一束刍。tā nián wǒ yù xiū qīng gōng,yī zhǎn hán quán yī shù chú。

酬次李辰甫所寄三首

吴说

近知尽室入烟霞,儿女甘贫惯食鲑。jìn zhī jǐn shì rù yān xiá,ér nǚ gān pín guàn shí guī。
方外何人差可友,岁阑底处定为家。fāng wài hé rén chà kě yǒu,suì lán dǐ chù dìng wèi jiā。
江城潮盛漫秋卤,驿道风高卷霁沙。jiāng chéng cháo shèng màn qiū lǔ,yì dào fēng gāo juǎn jì shā。
子拾堕樵归未得,能无借地种桃花。zi shí duò qiáo guī wèi dé,néng wú jiè dì zhǒng táo huā。

酬次李辰甫所寄三首

吴说

桐花竹实几时生,桑野秋枯茧未成。tóng huā zhú shí jǐ shí shēng,sāng yě qiū kū jiǎn wèi chéng。
肯信饥寒能累道,唯馀寂寞许寻盟。kěn xìn jī hán néng lèi dào,wéi yú jì mò xǔ xún méng。
年颜已愧神仙事,江海难忘故旧情。nián yán yǐ kuì shén xiān shì,jiāng hǎi nán wàng gù jiù qíng。
何日往来同井陉,清谈清坐到天明。hé rì wǎng lái tóng jǐng xíng,qīng tán qīng zuò dào tiān míng。

酬次李辰甫所寄三首

吴说

扁舟东下初乘兴,明月南飞竟失群。biǎn zhōu dōng xià chū chéng xīng,míng yuè nán fēi jìng shī qún。
田父语言时近道,世人嘲笑尚论文。tián fù yǔ yán shí jìn dào,shì rén cháo xiào shàng lùn wén。
九山敛气横寒野,一坞朝阳聚暖云。jiǔ shān liǎn qì héng hán yě,yī wù cháo yáng jù nuǎn yún。
胜处借人教暂看,后来何必问灵氛。shèng chù jiè rén jiào zàn kàn,hòu lái hé bì wèn líng fēn。

题梁王寺清辩大师房

吴说

云收雾落天围净,乞与游人眼界宽。yún shōu wù luò tiān wéi jìng,qǐ yǔ yóu rén yǎn jiè kuān。
独恨不当新雪霁,月明来此倚阑干。dú hèn bù dāng xīn xuě jì,yuè míng lái cǐ yǐ lán gàn。

题义节夫人传

吴说

国步阽危古所稀,旷无仗节不胜讥。guó bù diàn wēi gǔ suǒ xī,kuàng wú zhàng jié bù shèng jī。
得夫人辈戡多难,拨乱兴衰亦庶几。dé fū rén bèi kān duō nán,bō luàn xīng shuāi yì shù jǐ。

题义节夫人传

吴说

丈夫效死以成人,何事临危反爱身。zhàng fū xiào sǐ yǐ chéng rén,hé shì lín wēi fǎn ài shēn。
有腼闺门全节义,伤今思古泪沾巾。yǒu miǎn guī mén quán jié yì,shāng jīn sī gǔ lèi zhān jīn。