古诗词

吕及之

梅林分韵得爱字

吕及之

去城十里南郊外,突兀老梅馀十辈。qù chéng shí lǐ nán jiāo wài,tū wù lǎo méi yú shí bèi。
玉雪为骨冰为魂,气象不与凡木对。yù xuě wèi gǔ bīng wèi hún,qì xiàng bù yǔ fán mù duì。
我来穷冬烟雨晦,把酒从公对公酹。wǒ lái qióng dōng yān yǔ huì,bǎ jiǔ cóng gōng duì gōng lèi。
人言此实升庙堂,埋没荒村今几岁。rén yán cǐ shí shēng miào táng,mái méi huāng cūn jīn jǐ suì。
清芳不为无人改,捐弃何妨本根在。qīng fāng bù wèi wú rén gǎi,juān qì hé fáng běn gēn zài。
瑰章妙语今得公,国色天香真有待。guī zhāng miào yǔ jīn dé gōng,guó sè tiān xiāng zhēn yǒu dài。
归路从公巾倒戴,俗物污人非所爱。guī lù cóng gōng jīn dào dài,sú wù wū rén fēi suǒ ài。
我公行向日边归,此段风流入图绘。wǒ gōng xíng xiàng rì biān guī,cǐ duàn fēng liú rù tú huì。