古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
李之纯
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
西园辨兰亭和韵
宋
:
李之纯
绿叶纤长间紫茎,蜀人未始以兰名。
lǜ yè xiān zhǎng jiān zǐ jīng,shǔ rén wèi shǐ yǐ lán míng。
有时只怪香盈室,此日方传誉满城。
yǒu shí zhǐ guài xiāng yíng shì,cǐ rì fāng chuán yù mǎn chéng。
恩意和风扬馥郁,光荣灏露滴清英。
ēn yì hé fēng yáng fù yù,guāng róng hào lù dī qīng yīng。
庭阶若不逢精鉴,何异深林静处生。
tíng jiē ruò bù féng jīng jiàn,hé yì shēn lín jìng chù shēng。
AI赏析
真味堂
宋
:
李之纯
问渠真味若为言,不著盐梅也自全。
wèn qú zhēn wèi ruò wèi yán,bù zhù yán méi yě zì quán。
鼋鼎大夫徒染指,曲车公子谩流涎。
yuán dǐng dà fū tú rǎn zhǐ,qū chē gōng zi mán liú xián。
胸中已有五千卷,徽外更听三两弦。
xiōng zhōng yǐ yǒu wǔ qiān juǎn,huī wài gèng tīng sān liǎng xián。
此老清馋何所嗜,宦途嚼蜡已多年。
cǐ lǎo qīng chán hé suǒ shì,huàn tú jué là yǐ duō nián。
AI赏析
驾幸太学
宋
:
李之纯
羽卫金舆焕彩章,天街端去入虞庠。
yǔ wèi jīn yú huàn cǎi zhāng,tiān jiē duān qù rù yú xiáng。
严师致奠初加拜,延讲终篇不计行。
yán shī zhì diàn chū jiā bài,yán jiǎng zhōng piān bù jì xíng。
万乘屈尊先郡国,诸生赐坐亚侯王。
wàn chéng qū zūn xiān jùn guó,zhū shēng cì zuò yà hóu wáng。
辅臣归美荣歌咏,首发清风政事堂。
fǔ chén guī měi róng gē yǒng,shǒu fā qīng fēng zhèng shì táng。
AI赏析
雪后
宋
:
李之纯
玉环晕月蟠长虹,飞沙卷土号阴风。
yù huán yūn yuè pán zhǎng hóng,fēi shā juǎn tǔ hào yīn fēng。
黄云幂幂翳晴空,屋头唧唧鸣寒虫。
huáng yún mì mì yì qíng kōng,wū tóu jī jī míng hán chóng。
天符夜下扶桑宫,玄冥震怒鞭鱼龙。
tiān fú yè xià fú sāng gōng,xuán míng zhèn nù biān yú lóng。
鱼龙飞出沧海底,咄嗟如律愁神公。
yú lóng fēi chū cāng hǎi dǐ,duō jiē rú lǜ chóu shén gōng。
急?北斗卷云汉,凌澌卷入天瓢中。
jí běi dòu juǎn yún hàn,líng sī juǎn rù tiān piáo zhōng。
椎璋碎六华,剪出寒珑璁。
chuí zhāng suì liù huá,jiǎn chū hán lóng cōng。
翩翩作穗大如手,千奇万巧难形容。
piān piān zuò suì dà rú shǒu,qiān qí wàn qiǎo nán xíng róng。
恍如堕我银沙界,清光皓夜寒朣胧。
huǎng rú duò wǒ yín shā jiè,qīng guāng hào yè hán tóng lóng。
肝肠作祟耿无寐,试把往事闲追穷。
gān cháng zuò suì gěng wú mèi,shì bǎ wǎng shì xián zhuī qióng。
男儿生须衔枚卷甲臂雕兮,径投虎穴策奇功。
nán ér shēng xū xián méi juǎn jiǎ bì diāo xī,jìng tóu hǔ xué cè qí gōng。
不然羊羔酒帐玻璃钟,侍儿醉脸潮春红。
bù rán yáng gāo jiǔ zhàng bō lí zhōng,shì ér zuì liǎn cháo chūn hóng。
谁能蹇驴驼著灞陵东,骨相酸寒愁煞侬。
shuí néng jiǎn lǘ tuó zhù bà líng dōng,gǔ xiāng suān hán chóu shā nóng。
屏山正吐黄齑气,笑倒坐间亡是公。
píng shān zhèng tǔ huáng jī qì,xiào dào zuò jiān wáng shì gōng。
AI赏析