古诗词

宋白

中酒

宋白

中酒事俱妨,偷眠就黑房。zhōng jiǔ shì jù fáng,tōu mián jiù hēi fáng。
静嫌鹦鹉闹,渴忆荔枝香。jìng xián yīng wǔ nào,kě yì lì zhī xiāng。
病与慵相续,心和梦尚狂。bìng yǔ yōng xiāng xù,xīn hé mèng shàng kuáng。
从今改题品,不号醉为乡。cóng jīn gǎi tí pǐn,bù hào zuì wèi xiāng。

寄蔡昆

宋白

却忆醉相逢,云深太白东。què yì zuì xiāng féng,yún shēn tài bái dōng。
离别经腊雪,魂梦又春风。lí bié jīng là xuě,hún mèng yòu chūn fēng。
芳草晴天阔,黄鹂细雨中。fāng cǎo qíng tiān kuò,huáng lí xì yǔ zhōng。
倚筇愁望处,烟树远蒙笼。yǐ qióng chóu wàng chù,yān shù yuǎn méng lóng。

宋白

化作奇形随物态,散成文锦自天机。huà zuò qí xíng suí wù tài,sàn chéng wén jǐn zì tiān jī。
红堆远峤日初上,碧满长空人未归。hóng duī yuǎn jiào rì chū shàng,bì mǎn zhǎng kōng rén wèi guī。
逸兴狂来连海阔,高情间甚出山飞。yì xīng kuáng lái lián hǎi kuò,gāo qíng jiān shén chū shān fēi。
须知深处藏雷雨,不独江边绕钓矶。xū zhī shēn chù cáng léi yǔ,bù dú jiāng biān rào diào jī。

一春

宋白

一春情调淡悠悠,闲倚书窗背小楼。yī chūn qíng diào dàn yōu yōu,xián yǐ shū chuāng bèi xiǎo lóu。
暖日只添中酒睡,晚风频动惜花愁。nuǎn rì zhǐ tiān zhōng jiǔ shuì,wǎn fēng pín dòng xī huā chóu。
莺冲舞蝶侵人过,絮逐天丝触处游。yīng chōng wǔ dié qīn rén guò,xù zhú tiān sī chù chù yóu。
已为韶光发惆怅,可堪家近白蘋洲。yǐ wèi sháo guāng fā chóu chàng,kě kān jiā jìn bái píng zhōu。

宋白

谁将枝叶染还裁,却使馨香次第来。shuí jiāng zhī yè rǎn hái cái,què shǐ xīn xiāng cì dì lái。
春柄定教三月主,天心合与一齐开。chūn bǐng dìng jiào sān yuè zhǔ,tiān xīn hé yǔ yī qí kāi。
如何零露方滋菊,岂得东风不为梅。rú hé líng lù fāng zī jú,qǐ dé dōng fēng bù wèi méi。
低蹙艳容愁似语,也疑由命不由才。dī cù yàn róng chóu shì yǔ,yě yí yóu mìng bù yóu cái。

惜别诗

宋白

年来又惜别清尘,故国荣过喜风新。nián lái yòu xī bié qīng chén,gù guó róng guò xǐ fēng xīn。
竹叶莫辞千日酒,梅花惟寄一枝春。zhú yè mò cí qiān rì jiǔ,méi huā wéi jì yī zhī chūn。
苦心曾未抛黄卷,得路终期近紫宸。kǔ xīn céng wèi pāo huáng juǎn,dé lù zhōng qī jìn zǐ chén。
不待政成迎风诏,颂声洋溢桂州人。bù dài zhèng chéng yíng fēng zhào,sòng shēng yáng yì guì zhōu rén。

黄陵二妃庙

宋白

重瞳天子狩南荒,二女音容已渺茫。zhòng tóng tiān zi shòu nán huāng,èr nǚ yīn róng yǐ miǎo máng。
静听瑶琴当皓月,再闻珠泪洒幽篁。jìng tīng yáo qín dāng hào yuè,zài wén zhū lèi sǎ yōu huáng。
松愁老鹤清无梦,水映疏萤冷放光。sōng chóu lǎo hè qīng wú mèng,shuǐ yìng shū yíng lěng fàng guāng。
一夜辽辽千古意,香魂依约绕潇湘。yī yè liáo liáo qiān gǔ yì,xiāng hún yī yuē rào xiāo xiāng。

送陈尧叟赴广西漕

宋白

莫辞征骑去迢迢,尽泻纯诚许圣朝。mò cí zhēng qí qù tiáo tiáo,jǐn xiè chún chéng xǔ shèng cháo。
北阙皇恩从此布,南方沴气必然销。běi quē huáng ēn cóng cǐ bù,nán fāng lì qì bì rán xiāo。
为诗自可怡情性,服药尝闻助摄调。wèi shī zì kě yí qíng xìng,fú yào cháng wén zhù shè diào。
仙馆粉闱官职好,定期骞翥上烟霄。xiān guǎn fěn wéi guān zhí hǎo,dìng qī qiān zhù shàng yān xiāo。

牡丹诗十首

宋白

□应春处即□春,粉面□相□番新。yīng chūn chù jí chūn,fěn miàn xiāng fān xīn。
语得必传天上事,摘来真是掌中身。yǔ dé bì chuán tiān shàng shì,zhāi lái zhēn shì zhǎng zhōng shēn。
百花推戴教为主,□日妖□欲□人。bǎi huā tuī dài jiào wèi zhǔ,rì yāo yù rén。
无可奈何□爱惜,少偷金蕊咽芳津。wú kě nài hé ài xī,shǎo tōu jīn ruǐ yàn fāng jīn。

牡丹诗十首

宋白

日华鲜丽露华浓,梳流香朝竞□容。rì huá xiān lì lù huá nóng,shū liú xiāng cháo jìng róng。
来在梦中甘化蝶,入伊心里不如蜂。lái zài mèng zhōng gān huà dié,rù yī xīn lǐ bù rú fēng。
宫娥捧拥西施醉,天乐喧阗虢国风。gōng é pěng yōng xī shī zuì,tiān lè xuān tián guó guó fēng。
高拗浮□须继烛,玳簪分载酒千钟。gāo ǎo fú xū jì zhú,dài zān fēn zài jiǔ qiān zhōng。

牡丹诗十首

宋白

春心相惜最相亲,湘叶匆匆换翠裙。chūn xīn xiāng xī zuì xiāng qīn,xiāng yè cōng cōng huàn cuì qún。
双蒂喜如嫔二女,一枝愁似寡文君。shuāng dì xǐ rú pín èr nǚ,yī zhī chóu shì guǎ wén jūn。
艳繁谁卷真珠看,香好曾歌琥珀闻。yàn fán shuí juǎn zhēn zhū kàn,xiāng hǎo céng gē hǔ pò wén。
深染鲛绡笼玉槛,莫教飞去作卿云。shēn rǎn jiāo xiāo lóng yù kǎn,mò jiào fēi qù zuò qīng yún。

牡丹诗十首

宋白

烟容粉态傍歌楼,半似窥人半似羞。yān róng fěn tài bàng gē lóu,bàn shì kuī rén bàn shì xiū。
把笔乍题先巧笑,凭栏微唤不回头。bǎ bǐ zhà tí xiān qiǎo xiào,píng lán wēi huàn bù huí tóu。
吹乾玉笛香犹在,槌破灵鼍爱未休。chuī qián yù dí xiāng yóu zài,chuí pò líng tuó ài wèi xiū。
更得黄鹂将粉蝶,东西南北说风流。gèng dé huáng lí jiāng fěn dié,dōng xī nán běi shuō fēng liú。

牡丹诗十首

宋白

澹黄容止间深檀,妥媠香红露未干。dàn huáng róng zhǐ jiān shēn tán,tuǒ tuǒ xiāng hóng lù wèi gàn。
和泪似嫌春渐老,向人如说夜来寒。hé lèi shì xián chūn jiàn lǎo,xiàng rén rú shuō yè lái hán。
妆成有样教天媛,礼绝无心下国兰。zhuāng chéng yǒu yàng jiào tiān yuàn,lǐ jué wú xīn xià guó lán。
针绣笔描俱未是,好风相倚笑边鸾。zhēn xiù bǐ miáo jù wèi shì,hǎo fēng xiāng yǐ xiào biān luán。

牡丹诗十首

宋白

锦为行障绣为衾,不杀猩猩色已深。jǐn wèi xíng zhàng xiù wèi qīn,bù shā xīng xīng sè yǐ shēn。
花谱扬名居一品,药栏才见赏千金。huā pǔ yáng míng jū yī pǐn,yào lán cái jiàn shǎng qiān jīn。
谁忘正为褰珠箔,得意惟能挑玉琴。shuí wàng zhèng wèi qiān zhū bó,dé yì wéi néng tiāo yù qín。
洛水桥南三月里,两无言语各知心。luò shuǐ qiáo nán sān yuè lǐ,liǎng wú yán yǔ gè zhī xīn。

牡丹诗十首

宋白

风排香阵拂瑶墀,御苑新晴烂漫时。fēng pái xiāng zhèn fú yáo chí,yù yuàn xīn qíng làn màn shí。
十五素娥羞水色,三千红面洗胭脂。shí wǔ sù é xiū shuǐ sè,sān qiān hóng miàn xǐ yān zhī。
宫腰映酒思轻舞,檀口偎笺欲咏诗。gōng yāo yìng jiǔ sī qīng wǔ,tán kǒu wēi jiān yù yǒng shī。
铁石心肠为君变,多情多恨一枝枝。tiě shí xīn cháng wèi jūn biàn,duō qíng duō hèn yī zhī zhī。

牡丹诗十首

宋白

水精冠叶镂春冰,巧思镌研仿未能。shuǐ jīng guān yè lòu chūn bīng,qiǎo sī juān yán fǎng wèi néng。
风砑红绡光点血,暖销金镂细含棱。fēng yà hóng xiāo guāng diǎn xuè,nuǎn xiāo jīn lòu xì hán léng。
韶容旖旎终无比,晚艳低佪更可憎。sháo róng yǐ nǐ zhōng wú bǐ,wǎn yàn dī huí gèng kě zēng。
戏脱仙衣亲手覆,香身柔软力难胜。xì tuō xiān yī qīn shǒu fù,xiāng shēn róu ruǎn lì nán shèng。

牡丹诗十首

宋白

春风平地谪花仙,红袅生香下九天。chūn fēng píng dì zhé huā xiān,hóng niǎo shēng xiāng xià jiǔ tiān。
艳欲背身垂玉箸,动如移步索金莲。yàn yù bèi shēn chuí yù zhù,dòng rú yí bù suǒ jīn lián。
含情待去为云雨,忍笑佯来听管弦。hán qíng dài qù wèi yún yǔ,rěn xiào yáng lái tīng guǎn xián。
胧月轻寒应不惯,夜深浑拟傍丛眠。lóng yuè qīng hán yīng bù guàn,yè shēn hún nǐ bàng cóng mián。

牡丹诗十首

宋白

许多颜色泥春娇,就里轻红最□饶。xǔ duō yán sè ní chūn jiāo,jiù lǐ qīng hóng zuì ráo。
生处地须名紫府,落时魂想返青霄。shēng chù dì xū míng zǐ fǔ,luò shí hún xiǎng fǎn qīng xiāo。
霞英散焰烧纤手,药粉飘香著步摇。xiá yīng sàn yàn shāo xiān shǒu,yào fěn piāo xiāng zhù bù yáo。
轻剪自怜支节痛,倚烟啼露一无憀。qīng jiǎn zì lián zhī jié tòng,yǐ yān tí lù yī wú liáo。

题义门胡氏华林书院

宋白

君家仙馆带村塘,气象清鲜雅趣长。jūn jiā xiān guǎn dài cūn táng,qì xiàng qīng xiān yǎ qù zhǎng。
千里客来如海纳,一楼书静透山光。qiān lǐ kè lái rú hǎi nà,yī lóu shū jìng tòu shān guāng。
门闾旌表芝泥贵,科篇联翩桂籍香。mén lǘ jīng biǎo zhī ní guì,kē piān lián piān guì jí xiāng。
帝里词人多景慕,谩题诗句满修篁。dì lǐ cí rén duō jǐng mù,mán tí shī jù mǎn xiū huáng。

嘉州

宋白

嘉阳信美郡,风物眷多奇。jiā yáng xìn měi jùn,fēng wù juàn duō qí。
有湖题明月,有楼名荔枝。yǒu hú tí míng yuè,yǒu lóu míng lì zhī。
1311234567