古诗词

吴涛

在杭日作

吴涛

时乖事转拙,端居徒含情。shí guāi shì zhuǎn zhuō,duān jū tú hán qíng。
不似阶前草,春来随意生。bù shì jiē qián cǎo,chūn lái suí yì shēng。

仲春

吴涛

雨馀寒气浅,园林作春媚。yǔ yú hán qì qiǎn,yuán lín zuò chūn mèi。
不知海棠花,新来着花未。bù zhī hǎi táng huā,xīn lái zhe huā wèi。

暮春

吴涛

游子春衫已试单,桃花飞尽野梅酸。yóu zi chūn shān yǐ shì dān,táo huā fēi jǐn yě méi suān。
怪来一夜蛙声歇,又作东风十日寒。guài lái yī yè wā shēng xiē,yòu zuò dōng fēng shí rì hán。

山居

吴涛

村翁习性不浮华,只种桑麻不种花。cūn wēng xí xìng bù fú huá,zhǐ zhǒng sāng má bù zhǒng huā。
闻道野梅开欲遍,好分春色过山家。wén dào yě méi kāi yù biàn,hǎo fēn chūn sè guò shān jiā。