古诗词

宋先生

阮郎归

宋先生

一轮明月照三峰。yī lún míng yuè zhào sān fēng。
彩霞飞满空。cǎi xiá fēi mǎn kōng。
分明见我主人公。fēn míng jiàn wǒ zhǔ rén gōng。
明珠透上宫。míng zhū tòu shàng gōng。
丹药炼,鼎中红。dān yào liàn,dǐng zhōng hóng。
频频要用功。pín pín yào yòng gōng。
功成定是出樊笼。gōng chéng dìng shì chū fán lóng。
闲游仙洞中。xián yóu xiān dòng zhōng。

武陵春

宋先生

七返阳全阴去尽,精髓满三田。qī fǎn yáng quán yīn qù jǐn,jīng suǐ mǎn sān tián。
修道无为必自然。xiū dào wú wèi bì zì rán。
论甚后和先。lùn shén hòu hé xiān。
认取五行真水火,须要识根源。rèn qǔ wǔ xíng zhēn shuǐ huǒ,xū yào shí gēn yuán。
自己丹砂着意看。zì jǐ dān shā zhe yì kàn。
何用外寻丹。hé yòng wài xún dān。
2212