古诗词

吕午

马城

吕午

老子西城住,今逾十载期。lǎo zi xī chéng zhù,jīn yú shí zài qī。
栽花成茂树,种柳长高枝。zāi huā chéng mào shù,zhǒng liǔ zhǎng gāo zhī。
移接从渠巧,夸传到处知。yí jiē cóng qú qiǎo,kuā chuán dào chù zhī。
担头挑卖去,一一是趋时。dān tóu tiāo mài qù,yī yī shì qū shí。

凤凰台

吕午

古台曾说少年游,弹指惊嗟岁月流。gǔ tái céng shuō shǎo nián yóu,dàn zhǐ jīng jiē suì yuè liú。
山似三神浮碧海,城如一虎卧崇丘。shān shì sān shén fú bì hǎi,chéng rú yī hǔ wò chóng qiū。
凤凰去后遗陈迹,白鹭来时认旧洲。fèng huáng qù hòu yí chén jì,bái lù lái shí rèn jiù zhōu。
但得风寒无罅隙,江河举目不须愁。dàn dé fēng hán wú xià xì,jiāng hé jǔ mù bù xū chóu。

大涤洞留题

吕午

武皇御宇好神仙,帝遣初开此洞天。wǔ huáng yù yǔ hǎo shén xiān,dì qiǎn chū kāi cǐ dòng tiān。
山转九回藏紫府,涧萦百折走寒泉。shān zhuǎn jiǔ huí cáng zǐ fǔ,jiàn yíng bǎi zhé zǒu hán quán。
栖真飞鼠□当日,大涤神龙似昔年。qī zhēn fēi shǔ dāng rì,dà dí shén lóng shì xī nián。
解与名山传不朽,只今惟有大苏篇。jiě yǔ míng shān chuán bù xiǔ,zhǐ jīn wéi yǒu dà sū piān。

和岳王庙壁上韵

吕午

当年唯说岳家军,纪律森严孰与邻。dāng nián wéi shuō yuè jiā jūn,jì lǜ sēn yán shú yǔ lín。
师过村村皆按堵,功成处处可镌珉。shī guò cūn cūn jiē àn dǔ,gōng chéng chù chù kě juān mín。
威名千古更无敌,词翰数行俱绝尘。wēi míng qiān gǔ gèng wú dí,cí hàn shù xíng jù jué chén。
拟取中原报明主,亦劳馀刃到黄巾。nǐ qǔ zhōng yuán bào míng zhǔ,yì láo yú rèn dào huáng jīn。

开寿寺壁记

吕午

四顾云山满目前,却从此地得牛眠。sì gù yún shān mǎn mù qián,què cóng cǐ dì dé niú mián。
问君此计何为早,且住人间五百年。wèn jūn cǐ jì hé wèi zǎo,qiě zhù rén jiān wǔ bǎi nián。

题仁义寺

吕午

寺以仁义名,当求仁义实。sì yǐ rén yì míng,dāng qiú rén yì shí。
只在毫厘间,遂分儒与释。zhǐ zài háo lí jiān,suì fēn rú yǔ shì。
千载几万言,未能合为一。qiān zài jǐ wàn yán,wèi néng hé wèi yī。
大笑出门去,莫问成陈迹。dà xiào chū mén qù,mò wèn chéng chén jì。