古诗词

吴则礼

鹧鸪天·其二

吴则礼

作赋丁年厌兔园。zuò fù dīng nián yàn tù yuán。
紫微深锁九重关。zǐ wēi shēn suǒ jiǔ zhòng guān。
花墩屡赐清闲燕,文石难忘咫尺颜。huā dūn lǚ cì qīng xián yàn,wén shí nán wàng zhǐ chǐ yán。
烟外屐,水边山。yān wài jī,shuǐ biān shān。
纶巾羽扇五湖间。lún jīn yǔ shàn wǔ hú jiān。
自怜季子貂裘敝,来与机云相对闲。zì lián jì zi diāo qiú bì,lái yǔ jī yún xiāng duì xián。

鹧鸪天·其二

吴则礼

衮绣三朝社稷臣。gǔn xiù sān cháo shè jì chén。
旧调元鼎斡洪钧。jiù diào yuán dǐng wò hóng jūn。
垂绅屡转龙墀日,接膝潜回黼座春。chuí shēn lǚ zhuǎn lóng chí rì,jiē xī qián huí fǔ zuò chūn。
金凿落,玉麒麟。jīn záo luò,yù qí lín。
凤鸣良月庆佳辰。fèng míng liáng yuè qìng jiā chén。
巨鳌行听扃华禁,又起商周梦卜人。jù áo xíng tīng jiōng huá jìn,yòu qǐ shāng zhōu mèng bo rén。

水龙吟·秋兴

吴则礼

秋生泽国,无边落木,又作萧萧下。qiū shēng zé guó,wú biān luò mù,yòu zuò xiāo xiāo xià。
澄江过雨,凉飙吹面,黄花初把。chéng jiāng guò yǔ,liáng biāo chuī miàn,huáng huā chū bǎ。
苍鬓羁孤,粗营鸡黍,浊醪催贳。cāng bìn jī gū,cū yíng jī shǔ,zhuó láo cuī shì。
对斜斜露脚,寒香正好,幽人去、空惊咤。duì xié xié lù jiǎo,hán xiāng zhèng hǎo,yōu rén qù kōng jīng zhà。
头上纶巾醉堕,要攲眠、水云萦舍。tóu shàng lún jīn zuì duò,yào qī mián shuǐ yún yíng shě。
牵衣儿女,归来欢笑,仍邀同社。qiān yī ér nǚ,guī lái huān xiào,réng yāo tóng shè。
月底蓬门,一株江树,悲虫鸣夜。yuè dǐ péng mén,yī zhū jiāng shù,bēi chóng míng yè。
把茱萸细看,牛山底事,强成沾洒。bǎ zhū yú xì kàn,niú shān dǐ shì,qiáng chéng zhān sǎ。

东风第一枝

吴则礼

经国谋猷,补天气力,岳祗来佐兴运。jīng guó móu yóu,bǔ tiān qì lì,yuè zhī lái zuǒ xīng yùn。
王当华阙春融,共仰相门地峻。wáng dāng huá quē chūn róng,gòng yǎng xiāng mén dì jùn。
清台占象,见璧月、珠星明润。qīng tái zhàn xiàng,jiàn bì yuè zhū xīng míng rùn。
对一百五日风光,二十四番花信。duì yī bǎi wǔ rì fēng guāng,èr shí sì fān huā xìn。
勋共德、继增篆鼎。xūn gòng dé jì zēng zhuàn dǐng。
今共古、问谁比并。jīn gòng gǔ wèn shuí bǐ bìng。
广乐初出,层霄寿斝,旋颁紫叶,湘桃浓杏。guǎng lè chū chū,céng xiāo shòu jiǎ,xuán bān zǐ yè,xiāng táo nóng xìng。
映彩服、朱颜青鬓。yìng cǎi fú zhū yán qīng bìn。
看千岁,桀阁飞楼,燕赏太平光景。kàn qiān suì,jié gé fēi lóu,yàn shǎng tài píng guāng jǐng。

次韵林初心先辈

吴则礼

太史滞周南,醇儒去广川。tài shǐ zhì zhōu nán,chún rú qù guǎng chuān。
功名欺白发,风雨送流年。gōng míng qī bái fā,fēng yǔ sòng liú nián。
故国悲歌里,沧洲醉梦边。gù guó bēi gē lǐ,cāng zhōu zuì mèng biān。
平生心似铁,相对肯凄然。píng shēng xīn shì tiě,xiāng duì kěn qī rán。

次韵林初心先辈

吴则礼

倦客无人问,逢人只自嗟。juàn kè wú rén wèn,féng rén zhǐ zì jiē。
孤舟在江汉,老梦绕京华。gū zhōu zài jiāng hàn,lǎo mèng rào jīng huá。
听雨闲扉掩,看云短帻斜。tīng yǔ xián fēi yǎn,kàn yún duǎn zé xié。
固穷吾已定,莫向五侯家。gù qióng wú yǐ dìng,mò xiàng wǔ hóu jiā。

登北楼

吴则礼

落景孤云共,清商戍角和。luò jǐng gū yún gòng,qīng shāng shù jiǎo hé。
苍烟澹伊洛,白露湿关河。cāng yān dàn yī luò,bái lù shī guān hé。
牧马随鸿雁,行人掣骆驼。mù mǎ suí hóng yàn,xíng rén chè luò tuó。
暮年馀习在,犹欲听边歌。mù nián yú xí zài,yóu yù tīng biān gē。

晓角

吴则礼

晓角催行鼓,儒生也据鞍。xiǎo jiǎo cuī xíng gǔ,rú shēng yě jù ān。
辕门天汉入,幕屋塞云蟠。yuán mén tiān hàn rù,mù wū sāi yún pán。
驰山一骑落,拔帜万人观。chí shān yī qí luò,bá zhì wàn rén guān。
湖海鸥群老,空馀子夏冠。hú hǎi ōu qún lǎo,kōng yú zi xià guān。

陪刘仲冯登城楼

吴则礼

秋老岁忽晚,登临清兴赊。qiū lǎo suì hū wǎn,dēng lín qīng xīng shē。
孤鸿鸣宴几,落日在高牙。gū hóng míng yàn jǐ,luò rì zài gāo yá。
木脱戍楼寂,云低寒水斜。mù tuō shù lóu jì,yún dī hán shuǐ xié。
扁舟与倦客,相望各天涯。biǎn zhōu yǔ juàn kè,xiāng wàng gè tiān yá。

神堂道中听后骑短笛妙甚而花柳已有思涧流溅溅可喜

吴则礼

从来十八拍,笛里更清新。cóng lái shí bā pāi,dí lǐ gèng qīng xīn。
著处是浅笑,可人惟晚春。zhù chù shì qiǎn xiào,kě rén wéi wǎn chūn。
末扳红簌簌,且揭碧鳞鳞。mò bān hóng sù sù,qiě jiē bì lín lín。
小雨为我止,鹁鸪长自驯。xiǎo yǔ wèi wǒ zhǐ,bó gū zhǎng zì xùn。

谒陈尚志于太原之清凉

吴则礼

酒樽元有味,绝倒更能么。jiǔ zūn yuán yǒu wèi,jué dào gèng néng me。
昨梦不堪说,白头无奈多。zuó mèng bù kān shuō,bái tóu wú nài duō。
底时辞部曲,著处尚关河。dǐ shí cí bù qū,zhù chù shàng guān hé。
相见好欢喜,当如迟暮何。xiāng jiàn hǎo huān xǐ,dāng rú chí mù hé。

游昆罗山寺二首

吴则礼

木落关河淡,天高更雁翔。mù luò guān hé dàn,tiān gāo gèng yàn xiáng。
凝笳乱流水,归马得斜阳。níng jiā luàn liú shuǐ,guī mǎ dé xié yáng。
尊罍当白露,旗旆卷清商。zūn léi dāng bái lù,qí pèi juǎn qīng shāng。
山径作许好,寒花浑欲黄。shān jìng zuò xǔ hǎo,hán huā hún yù huáng。

游昆罗山寺二首

吴则礼

据鞍风袅袅,横策水泠泠。jù ān fēng niǎo niǎo,héng cè shuǐ líng líng。
华屋耸云谷,朱阑依翠屏。huá wū sǒng yún gǔ,zhū lán yī cuì píng。
偶携千骑出,更为九秋停。ǒu xié qiān qí chū,gèng wèi jiǔ qiū tíng。
何必论黑月,归途聊戴星。hé bì lùn hēi yuè,guī tú liáo dài xīng。

吴山寺汛

吴则礼

空山无人境,汛扫寺两廊。kōng shān wú rén jìng,xùn sǎo sì liǎng láng。
每荷佛下榻,更蒙天与凉。měi hé fú xià tà,gèng méng tiān yǔ liáng。
沉瓜冷出井,浇汗暖注汤。chén guā lěng chū jǐng,jiāo hàn nuǎn zhù tāng。
落日下山去,好风如许长。luò rì xià shān qù,hǎo fēng rú xǔ zhǎng。

偶憩

吴则礼

系马后河川,可人冬景妍。xì mǎ hòu hé chuān,kě rén dōng jǐng yán。
要看花到晚,付与水浮天。yào kàn huā dào wǎn,fù yǔ shuǐ fú tiān。
未觉随戎马,端来唤酒船。wèi jué suí róng mǎ,duān lái huàn jiǔ chuán。
谁云是关塞,胜事总堪传。shuí yún shì guān sāi,shèng shì zǒng kān chuán。

劝耕神堂快活林

吴则礼

凝笳作悲壮,细马载婵娟。níng jiā zuò bēi zhuàng,xì mǎ zài chán juān。
可是杏花晚,只教杨柳眠。kě shì xìng huā wǎn,zhǐ jiào yáng liǔ mián。
酒盏汉旌底,清歌春雁边。jiǔ zhǎn hàn jīng dǐ,qīng gē chūn yàn biān。
不须催部曲,聊欲酌寒泉。bù xū cuī bù qū,liáo yù zhuó hán quán。

和刘坰并简杨虞卿

吴则礼

少日负书笈,老年看战车。shǎo rì fù shū jí,lǎo nián kàn zhàn chē。
此生浑觅句,随处有烹茶。cǐ shēng hún mì jù,suí chù yǒu pēng chá。
乞我炊黍米,烦君问蕨芽。qǐ wǒ chuī shǔ mǐ,fán jūn wèn jué yá。
斓斑赤铜碗,渠辈久名家。lán bān chì tóng wǎn,qú bèi jiǔ míng jiā。

三堂道中寄公卷

吴则礼

久坐懒成癖,谁令老作魔。jiǔ zuò lǎn chéng pǐ,shuí lìng lǎo zuò mó。
逢人说江海,著处是关河。féng rén shuō jiāng hǎi,zhù chù shì guān hé。
陇底烽燧暗,海门鸿雁多。lǒng dǐ fēng suì àn,hǎi mén hóng yàn duō。
西楼云水白,犹奈酒樽么。xī lóu yún shuǐ bái,yóu nài jiǔ zūn me。

寄曾公卷

吴则礼

作业定相似,怀君徒惋伤。zuò yè dìng xiāng shì,huái jūn tú wǎn shāng。
解包真有处,展钵且随方。jiě bāo zhēn yǒu chù,zhǎn bō qiě suí fāng。
月出淮天白,梅繁水国香。yuè chū huái tiān bái,méi fán shuǐ guó xiāng。
垂垂老工部,独少赞公房。chuí chuí lǎo gōng bù,dú shǎo zàn gōng fáng。

呈余清老

吴则礼

俯仰塞境断,追随春事幽。fǔ yǎng sāi jìng duàn,zhuī suí chūn shì yōu。
碧山朝曳屐,白浪晚维舟。bì shān cháo yè jī,bái làng wǎn wéi zhōu。
钟鼓鸣江渚,烟云暗郡楼。zhōng gǔ míng jiāng zhǔ,yān yún àn jùn lóu。
下帘煮新茗,聊为道人留。xià lián zhǔ xīn míng,liáo wèi dào rén liú。
2761234567»