古诗词

宋伯仁

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

舞处更宜长,十笋藏纤指。wǔ chù gèng yí zhǎng,shí sǔn cáng xiān zhǐ。
脱得戏衫时,方知有呆底。tuō dé xì shān shí,fāng zhī yǒu dāi dǐ。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

丝丝丝共白,历遍风霜寒。sī sī sī gòng bái,lì biàn fēng shuāng hán。
君王岂轻剪,欲疗将军安。jūn wáng qǐ qīng jiǎn,yù liáo jiāng jūn ān。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

金梭抛翠丝,东风弄晴昼。jīn suō pāo cuì sī,dōng fēng nòng qíng zhòu。
求友不须鸣,绿窗人倦绣。qiú yǒu bù xū míng,lǜ chuāng rén juàn xiù。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

怒翮摩青天,秋风真得意。nù hé mó qīng tiān,qiū fēng zhēn dé yì。
可怜乌鹊俦,一枝聊自寄。kě lián wū què chóu,yī zhī liáo zì jì。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

滕六雨天花,南枝香斗白。téng liù yǔ tiān huā,nán zhī xiāng dòu bái。
琼玉两模糊,冷笑从君索。qióng yù liǎng mó hú,lěng xiào cóng jūn suǒ。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

暗香从何来,寒飙为轻扇。àn xiāng cóng hé lái,hán biāo wèi qīng shàn。
东君须护持,莫点宫妆面。dōng jūn xū hù chí,mò diǎn gōng zhuāng miàn。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

四翼薄于纱,纤尘不相著。sì yì báo yú shā,xiān chén bù xiāng zhù。
只在钓丝边,渔翁素盟约。zhǐ zài diào sī biān,yú wēng sù méng yuē。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

我臂不能固,捕蝉非所宜。wǒ bì bù néng gù,bǔ chán fēi suǒ yí。
蝉琴声未怯,黄鸟窥高枝。chán qín shēng wèi qiè,huáng niǎo kuī gāo zhī。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

天上会双星,桥渡银河水。tiān shàng huì shuāng xīng,qiáo dù yín hé shuǐ。
一别动经年,楂楂徒报喜。yī bié dòng jīng nián,zhā zhā tú bào xǐ。

梅花喜神谱欲谢一十六枝

宋伯仁

春透水波明,江湖从落魄。chūn tòu shuǐ bō míng,jiāng hú cóng luò pò。
三十六鳞成,禹门看一跃。sān shí liù lín chéng,yǔ mén kàn yī yuè。

梅花喜神谱就实六枝

宋伯仁

羽翼汉家了,忘形天地间。yǔ yì hàn jiā le,wàng xíng tiān dì jiān。
个中有真乐,奚必拘商山。gè zhōng yǒu zhēn lè,xī bì jū shāng shān。

梅花喜神谱就实六枝

宋伯仁

品字列轻舠,占尽吴江雪。pǐn zì liè qīng dāo,zhàn jǐn wú jiāng xuě。
丁宁红蓼花,莫与利名说。dīng níng hóng liǎo huā,mò yǔ lì míng shuō。

梅花喜神谱就实六枝

宋伯仁

东门风飘飘,双佩清如水。dōng mén fēng piāo piāo,shuāng pèi qīng rú shuǐ。
出门相送人,胡不共知止。chū mén xiāng sòng rén,hú bù gòng zhī zhǐ。

梅花喜神谱就实六枝

宋伯仁

一竿风雨寒,独占严陵濑。yī gān fēng yǔ hán,dú zhàn yán líng lài。
苟非伸脚眠,曷见光武大。gǒu fēi shēn jiǎo mián,hé jiàn guāng wǔ dà。

梅花喜神谱就实六枝

宋伯仁

醉帽不轻飞,秋菊有佳色。zuì mào bù qīng fēi,qiū jú yǒu jiā sè。
自惭群座中,主人犹未识。zì cán qún zuò zhōng,zhǔ rén yóu wèi shí。

梅花喜神谱就实六枝

宋伯仁

脱白弄青玉,风味犹辛酸。tuō bái nòng qīng yù,fēng wèi yóu xīn suān。
指日梦惟肖,羹调天下安。zhǐ rì mèng wéi xiào,gēng diào tiān xià ān。

渔人

宋伯仁

不求豪富不求官,衣钵相传一钓竿。bù qiú háo fù bù qiú guān,yī bō xiāng chuán yī diào gān。
醉展绿蓑眠便得,满城风雨自春寒。zuì zhǎn lǜ suō mián biàn dé,mǎn chéng fēng yǔ zì chūn hán。

春晴

宋伯仁

风淡帘栊花弄影,雨馀池馆燕争泥。fēng dàn lián lóng huā nòng yǐng,yǔ yú chí guǎn yàn zhēng ní。
春光去就轻如叶,一任声声杜宇啼。chūn guāng qù jiù qīng rú yè,yī rèn shēng shēng dù yǔ tí。

无题

宋伯仁

落花帘箔雨垂垂,重念长亭折柳时。luò huā lián bó yǔ chuí chuí,zhòng niàn zhǎng tíng zhé liǔ shí。
人在一犁春水外,此情唯有鹁鸠知。rén zài yī lí chūn shuǐ wài,cǐ qíng wéi yǒu bó jiū zhī。

夏日

宋伯仁

满庭新绿午阴阴,风弄疏帘雨弄晴。mǎn tíng xīn lǜ wǔ yīn yīn,fēng nòng shū lián yǔ nòng qíng。
窗下岸书眠一觉,不知人世有公卿。chuāng xià àn shū mián yī jué,bù zhī rén shì yǒu gōng qīng。