古诗词

李龏

采药翁

李龏

满头霜雪背青山,百岁身心几日闲。mǎn tóu shuāng xuě bèi qīng shān,bǎi suì shēn xīn jǐ rì xián。
异果奇花香扑面,往来惟在酒徒间。yì guǒ qí huā xiāng pū miàn,wǎng lái wéi zài jiǔ tú jiān。

出元符宫逢雨

李龏

水流黄叶意无穷,倚栋星开牛斗宫。shuǐ liú huáng yè yì wú qióng,yǐ dòng xīng kāi niú dòu gōng。
风入古松添急雨,暮程还过秣陵东。fēng rù gǔ sōng tiān jí yǔ,mù chéng hái guò mò líng dōng。

金陵送客

李龏

雁行高送石城秋,客散红亭雨未休。yàn xíng gāo sòng shí chéng qiū,kè sàn hóng tíng yǔ wèi xiū。
日暮征帆泊何处,楚云湘月忆同游。rì mù zhēng fān pō hé chù,chǔ yún xiāng yuè yì tóng yóu。

江西秋日送客游洞霄

李龏

一叶梧桐落半庭,暮猿千曲玉峰青。yī yè wú tóng luò bàn tíng,mù yuán qiān qū yù fēng qīng。
不知白发谁医得,仙侣无何访蔡经。bù zhī bái fā shuí yī dé,xiān lǚ wú hé fǎng cài jīng。

枫桥晚泊

李龏

水阔风高日复斜,鹭鸶缭绕入人家。shuǐ kuò fēng gāo rì fù xié,lù sī liáo rào rù rén jiā。
船头系个松根上,霜叶红于二月花。chuán tóu xì gè sōng gēn shàng,shuāng yè hóng yú èr yuè huā。

秋夜长

李龏

丹凤城南秋夜长,残蝉急处日争忙。dān fèng chéng nán qiū yè zhǎng,cán chán jí chù rì zhēng máng。
如何销得凄凉思,水色帘前流玉霜。rú hé xiāo dé qī liáng sī,shuǐ sè lián qián liú yù shuāng。

题邮亭

李龏

荆卿雄骨化为尘,春草秋风老此身。jīng qīng xióng gǔ huà wèi chén,chūn cǎo qiū fēng lǎo cǐ shēn。
行尽江南数千里,未曾逢著独醒人。xíng jǐn jiāng nán shù qiān lǐ,wèi céng féng zhù dú xǐng rén。

玉山客夜

李龏

暂凭尊酒送无寥,香印风吹字半销。zàn píng zūn jiǔ sòng wú liáo,xiāng yìn fēng chuī zì bàn xiāo。
明月断魂清蔼蔼,桑林蚕后尽空条。míng yuè duàn hún qīng ǎi ǎi,sāng lín cán hòu jǐn kōng tiáo。

僧房听琴

李龏

帝乡群侣杳难寻,禅思何妨在玉琴。dì xiāng qún lǚ yǎo nán xún,chán sī hé fáng zài yù qín。
红叶间飘篱落迥,几曾牵破别离心。hóng yè jiān piāo lí luò jiǒng,jǐ céng qiān pò bié lí xīn。

山居老将

李龏

腰间宝剑七星文,不下青山老白云。yāo jiān bǎo jiàn qī xīng wén,bù xià qīng shān lǎo bái yún。
门外碧潭春洗马,镇南人忆杜将军。mén wài bì tán chūn xǐ mǎ,zhèn nán rén yì dù jiāng jūn。

送林贡君归闽

李龏

晓山初霁雪峰高,渔钓牛蓑且遁逃。xiǎo shān chū jì xuě fēng gāo,yú diào niú suō qiě dùn táo。
昼梦不成吟有兴,便攀龙眼醉香醪。zhòu mèng bù chéng yín yǒu xīng,biàn pān lóng yǎn zuì xiāng láo。

送景道士还山

李龏

古罗衣上碎明霞,自说归山人事赊。gǔ luó yī shàng suì míng xiá,zì shuō guī shān rén shì shē。
金鼎药成龙入海,定知仙骨变黄芽。jīn dǐng yào chéng lóng rù hǎi,dìng zhī xiān gǔ biàn huáng yá。

赠琴客

李龏

一寸心中万里愁,七条丝上雨翛翛。yī cùn xīn zhōng wàn lǐ chóu,qī tiáo sī shàng yǔ xiāo xiāo。
此心不向常人说,弹作蓟门桑叶秋。cǐ xīn bù xiàng cháng rén shuō,dàn zuò jì mén sāng yè qiū。

宫怨

李龏

得宠忧移失宠愁,上皇行处不曾秋。dé chǒng yōu yí shī chǒng chóu,shàng huáng xíng chù bù céng qiū。
泪痕不学君恩断,空逐春泉出御沟。lèi hén bù xué jūn ēn duàn,kōng zhú chūn quán chū yù gōu。

画松

李龏

画松一似真松树,小手篇章徒尔为。huà sōng yī shì zhēn sōng shù,xiǎo shǒu piān zhāng tú ěr wèi。
荒斋几度僧眠起,认得岩西最老枝。huāng zhāi jǐ dù sēng mián qǐ,rèn dé yán xī zuì lǎo zhī。

村舍

李龏

渚烟深处白牛归,稚子焚枯饭客迟。zhǔ yān shēn chù bái niú guī,zhì zi fén kū fàn kè chí。
风动叶声山犬吠,今朝出郭不相随。fēng dòng yè shēng shān quǎn fèi,jīn cháo chū guō bù xiāng suí。

越中清明

李龏

柳色千家与万家,闲身行止属年华。liǔ sè qiān jiā yǔ wàn jiā,xián shēn xíng zhǐ shǔ nián huá。
残花落日小斋闭,几个春舟在若耶。cán huā luò rì xiǎo zhāi bì,jǐ gè chūn zhōu zài ruò yé。

寄茅山讲庄子道侣

李龏

不用烧兰望玉京,人间无事不曾经。bù yòng shāo lán wàng yù jīng,rén jiān wú shì bù céng jīng。
大椿枯后新为记,从许人间小兆听。dà chūn kū hòu xīn wèi jì,cóng xǔ rén jiān xiǎo zhào tīng。

重寄

李龏

竹杖芒鞋称野情,醉乡无货没人争。zhú zhàng máng xié chēng yě qíng,zuì xiāng wú huò méi rén zhēng。
近年已绝诗书癖,谁问山中宰相名。jìn nián yǐ jué shī shū pǐ,shuí wèn shān zhōng zǎi xiāng míng。

重宿吴林居园亭逢雪

李龏

小隐西亭为客开,旧题诗句没苍苔。xiǎo yǐn xī tíng wèi kè kāi,jiù tí shī jù méi cāng tái。
银河风急惊沙度,酒作凌凘火作灰。yín hé fēng jí jīng shā dù,jiǔ zuò líng sī huǒ zuò huī。