古诗词

宋构

关山雪

宋构

关山雪,关山雪,远接洮西千里白。guān shān xuě,guān shān xuě,yuǎn jiē táo xī qiān lǐ bái。
试登陇首瞰八荒,表里高低都一色。shì dēng lǒng shǒu kàn bā huāng,biǎo lǐ gāo dī dōu yī sè。
日高融液流车辙,冻作坚冰敲不裂。rì gāo róng yè liú chē zhé,dòng zuò jiān bīng qiāo bù liè。
早晚春风动地来,消尽寒威百花发。zǎo wǎn chūn fēng dòng dì lái,xiāo jǐn hán wēi bǎi huā fā。

关山月

宋构

关山月,关山月,千里寒光射冰雪。guān shān yuè,guān shān yuè,qiān lǐ hán guāng shè bīng xuě。
一声羌管裂青云,陇上行人肠断绝。yī shēng qiāng guǎn liè qīng yún,lǒng shàng xíng rén cháng duàn jué。
肠断绝兮将奈何,为君把酒问常娥。cháng duàn jué xī jiāng nài hé,wèi jūn bǎ jiǔ wèn cháng é。
冰轮桂魄圆时少,应似人间离别多。bīng lún guì pò yuán shí shǎo,yīng shì rén jiān lí bié duō。