古诗词

宋直方

慈圣皇后赐钟赞

宋直方

稽首圆通圆觉王,圆合一切救有情。jī shǒu yuán tōng yuán jué wáng,yuán hé yī qiè jiù yǒu qíng。
圆修自性妙湛然,假以音声而说法。yuán xiū zì xìng miào zhàn rán,jiǎ yǐ yīn shēng ér shuō fǎ。
众生闻音得悟解,非色非空二非尘。zhòng shēng wén yīn dé wù jiě,fēi sè fēi kōng èr fēi chén。
方便无边行法门,成就如来大圆智。fāng biàn wú biān xíng fǎ mén,chéng jiù rú lái dà yuán zhì。
稽首巍巍观世音,证入如是秘密门。jī shǒu wēi wēi guān shì yīn,zhèng rù rú shì mì mì mén。
于一尘中现多身,于多刹尘现一相。yú yī chén zhōng xiàn duō shēn,yú duō shā chén xiàn yī xiāng。
于不可说微尘劫,而救不可说众生。yú bù kě shuō wēi chén jié,ér jiù bù kě shuō zhòng shēng。
发起耳根真实门,不与世间相流转。fā qǐ ěr gēn zhēn shí mén,bù yǔ shì jiān xiāng liú zhuǎn。
世闲声论已宣明,声无无灭有非生。shì xián shēng lùn yǐ xuān míng,shēng wú wú miè yǒu fēi shēng。
生灭二谛悉圆离,六根由是皆解脱。shēng miè èr dì xī yuán lí,liù gēn yóu shì jiē jiě tuō。
奇哉庆喜最多闻,不知闻性常周普。qí zāi qìng xǐ zuì duō wén,bù zhī wén xìng cháng zhōu pǔ。
因钟而闻佛所呵,不应更立钟之事。yīn zhōng ér wén fú suǒ hē,bù yīng gèng lì zhōng zhī shì。
当知金钟不可舍,能于末劫救沈沦。dāng zhī jīn zhōng bù kě shě,néng yú mò jié jiù shěn lún。
茫茫六道迷昏衢,得见钟声为慧日。máng máng liù dào mí hūn qú,dé jiàn zhōng shēng wèi huì rì。
悲酸恶趣忍泪中,得凭钟声超彼岸。bēi suān è qù rěn lèi zhōng,dé píng zhōng shēng chāo bǐ àn。
钟声有是大福力,能越苦海如智航。zhōng shēng yǒu shì dà fú lì,néng yuè kǔ hǎi rú zhì háng。
我愿一切诸众生,闻是钟声同证觉。wǒ yuàn yī qiè zhū zhòng shēng,wén shì zhōng shēng tóng zhèng jué。