古诗词

吴芾

和王夷仲至日有感

吴芾

葭灰管里气初浮,阳长阴消不自谋。jiā huī guǎn lǐ qì chū fú,yáng zhǎng yīn xiāo bù zì móu。
吾道穷耶当复泰,此身老矣不禁愁。wú dào qióng yé dāng fù tài,cǐ shēn lǎo yǐ bù jìn chóu。
得闲正好寻诗社,乘兴何妨上钓舟。dé xián zhèng hǎo xún shī shè,chéng xīng hé fáng shàng diào zhōu。
拟待梅开同胜赏,且宽归兴少迟留。nǐ dài méi kāi tóng shèng shǎng,qiě kuān guī xīng shǎo chí liú。

和曾吉甫寄韵呈李相之二首

吴芾

千龄景运适相符,况复才华世所须。qiān líng jǐng yùn shì xiāng fú,kuàng fù cái huá shì suǒ xū。
腾蹋自应登馆殿,滞留谁谓尚江湖。téng tà zì yīng dēng guǎn diàn,zhì liú shuí wèi shàng jiāng hú。
从来太瘦缘诗苦,想见闲行信杖扶。cóng lái tài shòu yuán shī kǔ,xiǎng jiàn xián xíng xìn zhàng fú。
闻道朝来病良愈,高轩还解出门无。wén dào cháo lái bìng liáng yù,gāo xuān hái jiě chū mén wú。

和曾吉甫寄韵呈李相之二首

吴芾

早已相从海上州,朅来鉴水又同游。zǎo yǐ xiāng cóng hǎi shàng zhōu,qiè lái jiàn shuǐ yòu tóng yóu。
驱驰官路俱华发,缱绻交情异白头。qū chí guān lù jù huá fā,qiǎn quǎn jiāo qíng yì bái tóu。
公即横翔层汉去,我将归卧故山幽。gōng jí héng xiáng céng hàn qù,wǒ jiāng guī wò gù shān yōu。
连宵月色如明昼,乘兴还能过我不。lián xiāo yuè sè rú míng zhòu,chéng xīng hái néng guò wǒ bù。

和杨元明雪中见赠

吴芾

为别多年不记旬,雪中闻到喜难陈。wèi bié duō nián bù jì xún,xuě zhōng wén dào xǐ nán chén。
尚稽良会心如渴,频展新诗手欲皴。shàng jī liáng huì xīn rú kě,pín zhǎn xīn shī shǒu yù cūn。
和寡莫追歌郢客,兴来还愧泛溪人。hé guǎ mò zhuī gē yǐng kè,xīng lái hái kuì fàn xī rén。
要须早了官中事,趁取元宵作好春。yào xū zǎo le guān zhōng shì,chèn qǔ yuán xiāo zuò hǎo chūn。

再和

吴芾

老去光阴有几旬,到官俄见岁华新。lǎo qù guāng yīn yǒu jǐ xún,dào guān é jiàn suì huá xīn。
陡惊懒慢随年长,更觉衰残畏客频。dǒu jīng lǎn màn suí nián zhǎng,gèng jué shuāi cán wèi kè pín。
愧我方为牵俗士,羡君欲作独醒人。kuì wǒ fāng wèi qiān sú shì,xiàn jūn yù zuò dú xǐng rén。
相逢未用辞归去,且向双溪醉早春。xiāng féng wèi yòng cí guī qù,qiě xiàng shuāng xī zuì zǎo chūn。

和陈天予冠字韵

吴芾

已是头童懒整冠,尊前犹欲强追欢。yǐ shì tóu tóng lǎn zhěng guān,zūn qián yóu yù qiáng zhuī huān。
浮生得满七旬少,乐事能并四者难。fú shēng dé mǎn qī xún shǎo,lè shì néng bìng sì zhě nán。
闲去稍知心地适,兴来殊觉醉乡宽。xián qù shāo zhī xīn dì shì,xīng lái shū jué zuì xiāng kuān。
入朝更诵公诗句,两腋风生盛暑寒。rù cháo gèng sòng gōng shī jù,liǎng yè fēng shēng shèng shǔ hán。

和孟世功秋日吴江见寄

吴芾

扁舟西去气凌云,坐看鱼龙跃浪纹。biǎn zhōu xī qù qì líng yún,zuò kàn yú lóng yuè làng wén。
风起白蘋初日晚,霜雕红叶欲秋分。fēng qǐ bái píng chū rì wǎn,shuāng diāo hóng yè yù qiū fēn。
忘机鸥鹭情相狎,入笔江山句不群。wàng jī ōu lù qíng xiāng xiá,rù bǐ jiāng shān jù bù qún。
正恐功名来追逐,烟波深处未留君。zhèng kǒng gōng míng lái zhuī zhú,yān bō shēn chù wèi liú jūn。

和鲁宪见寄

吴芾

一笑同登卷雨楼,相欢曾记昔年不。yī xiào tóng dēng juǎn yǔ lóu,xiāng huān céng jì xī nián bù。
几凭诗句论心曲,屡折花枝作酒筹。jǐ píng shī jù lùn xīn qū,lǚ zhé huā zhī zuò jiǔ chóu。
醉里忘形俱可乐,别来握手两无由。zuì lǐ wàng xíng jù kě lè,bié lái wò shǒu liǎng wú yóu。
何时倾倒还如旧,月下花前恣献酬。hé shí qīng dào hái rú jiù,yuè xià huā qián zì xiàn chóu。

和方叔载留别

吴芾

临别殷勤赠我诗,一披何喜得如之。lín bié yīn qín zèng wǒ shī,yī pī hé xǐ dé rú zhī。
怪来笔下能高妙,元是胸中自崛奇。guài lái bǐ xià néng gāo miào,yuán shì xiōng zhōng zì jué qí。
长恨顷时才一面,方欣今岁展双眉。zhǎng hèn qǐng shí cái yī miàn,fāng xīn jīn suì zhǎn shuāng méi。
明年莫负论文约,要向新元副所期。míng nián mò fù lùn wén yuē,yào xiàng xīn yuán fù suǒ qī。

和朱世同咏梅

吴芾

竹篱茅舍旧同居,不见冰姿恰岁馀。zhú lí máo shě jiù tóng jū,bù jiàn bīng zī qià suì yú。
别后有谁亲几席,朝来忽喜映阶除。bié hòu yǒu shuí qīn jǐ xí,cháo lái hū xǐ yìng jiē chú。
雪中有酒宜相就,月下无人肯自疏。xuě zhōng yǒu jiǔ yí xiāng jiù,yuè xià wú rén kěn zì shū。
端与岁寒长有约,不须青帝更吹嘘。duān yǔ suì hán zhǎng yǒu yuē,bù xū qīng dì gèng chuī xū。

和朱世同夜闻竹声

吴芾

醉卧空斋静绝人,夜阑霜月白纷纷。zuì wò kōng zhāi jìng jué rén,yè lán shuāng yuè bái fēn fēn。
寒生枕上浑无梦,声到窗前疑是君。hán shēng zhěn shàng hún wú mèng,shēng dào chuāng qián yí shì jūn。
玉轸谁家调古曲,铁衣何处角孤军。yù zhěn shuí jiā diào gǔ qū,tiě yī hé chù jiǎo gū jūn。
羡君写入新诗里,清壮还应过所闻。xiàn jūn xiě rù xīn shī lǐ,qīng zhuàng hái yīng guò suǒ wén。

和刘与几悟昔

吴芾

先生岂是傲当时,知向名场早识机。xiān shēng qǐ shì ào dāng shí,zhī xiàng míng chǎng zǎo shí jī。
扰扰半生蝴蝶梦,休休今日绿蓑衣。rǎo rǎo bàn shēng hú dié mèng,xiū xiū jīn rì lǜ suō yī。
笔端信有江山助,醉里从教日月飞。bǐ duān xìn yǒu jiāng shān zhù,zuì lǐ cóng jiào rì yuè fēi。
应笑蘧生回首晚,才知四十九年非。yīng xiào qú shēng huí shǒu wǎn,cái zhī sì shí jiǔ nián fēi。

感旧

吴芾

达宦吾乡旧罕闻,跻荣两禁止三人。dá huàn wú xiāng jiù hǎn wén,jī róng liǎng jìn zhǐ sān rén。
二公嗟已归长夜,一老知能得几春。èr gōng jiē yǐ guī zhǎng yè,yī lǎo zhī néng dé jǐ chūn。
轩冕但堪遮俗眼,湖山正好乐天真。xuān miǎn dàn kān zhē sú yǎn,hú shān zhèng hǎo lè tiān zhēn。
不妨日日花前醉,已是行年及七旬。bù fáng rì rì huā qián zuì,yǐ shì xíng nián jí qī xún。

范丞相生日

吴芾

郁郁葱葱瑞气新,中兴周室复生申。yù yù cōng cōng ruì qì xīn,zhōng xīng zhōu shì fù shēng shēn。
半千休运逢良月,十二祥蓂表庆辰。bàn qiān xiū yùn féng liáng yuè,shí èr xiáng míng biǎo qìng chén。
自有元勋书史册,漫留遗爱及邦人。zì yǒu yuán xūn shū shǐ cè,màn liú yí ài jí bāng rén。
愿同四海跻仁寿,剩赏蟠桃几万春。yuàn tóng sì hǎi jī rén shòu,shèng shǎng pán táo jǐ wàn chūn。

老妻生朝为寿

吴芾

人生七十古来稀,我幸君今及见之。rén shēng qī shí gǔ lái xī,wǒ xìng jūn jīn jí jiàn zhī。
教得子能传素业,养成孙亦守清规。jiào dé zi néng chuán sù yè,yǎng chéng sūn yì shǒu qīng guī。
禀生坎坷今当泰,积善初终志不移。bǐng shēng kǎn kě jīn dāng tài,jī shàn chū zhōng zhì bù yí。
白首喜为林下伴,愿从今日到期颐。bái shǒu xǐ wèi lín xià bàn,yuàn cóng jīn rì dào qī yí。

余年七十辄和乐天诗以自广

吴芾

已是年龄及七旬,田园稍给未全贫。yǐ shì nián líng jí qī xún,tián yuán shāo gěi wèi quán pín。
儿孙初识传儒业,世俗还称作贵人。ér sūn chū shí chuán rú yè,shì sú hái chēng zuò guì rén。
门外湖山浑可乐,沙头鸥鹭更相亲。mén wài hú shān hún kě lè,shā tóu ōu lù gèng xiāng qīn。
莫将尘事干吾虑,已向君王乞此身。mò jiāng chén shì gàn wú lǜ,yǐ xiàng jūn wáng qǐ cǐ shēn。

曾元伯以余七十用韵见庆复和之

吴芾

迂疏如我世间稀,自笑于时百不宜。yū shū rú wǒ shì jiān xī,zì xiào yú shí bǎi bù yí。
但欲平生无鬼责,岂期长命有天知。dàn yù píng shēng wú guǐ zé,qǐ qī zhǎng mìng yǒu tiān zhī。
七旬虽慰白司马,三黜空惭柳士师。qī xún suī wèi bái sī mǎ,sān chù kōng cán liǔ shì shī。
多谢君诗远相庆,一披顿解老人颐。duō xiè jūn shī yuǎn xiāng qìng,yī pī dùn jiě lǎo rén yí。

余既和乐天诗而喜于年及之心犹不能自已又复再和八首

吴芾

坐阅流年已七旬,从前忧道不忧贫。zuò yuè liú nián yǐ qī xún,cóng qián yōu dào bù yōu pín。
肯教世指为痴汉,只愿乡称作善人。kěn jiào shì zhǐ wèi chī hàn,zhǐ yuàn xiāng chēng zuò shàn rén。
老去固应忘物我,归来岂是负君亲。lǎo qù gù yīng wàng wù wǒ,guī lái qǐ shì fù jūn qīn。
尝闻知进须知退,庶得终全不辱身。cháng wén zhī jìn xū zhī tuì,shù dé zhōng quán bù rǔ shēn。

余既和乐天诗而喜于年及之心犹不能自已又复再和八首

吴芾

乞得行年到七旬,归田不问富和贫。qǐ dé xíng nián dào qī xún,guī tián bù wèn fù hé pín。
初非洁己为高士,但欲颐心如古人。chū fēi jié jǐ wèi gāo shì,dàn yù yí xīn rú gǔ rén。
每对青山常意适,才逢白叟便情亲。měi duì qīng shān cháng yì shì,cái féng bái sǒu biàn qíng qīn。
静中百念俱灰灭,识破浮生梦幻身。jìng zhōng bǎi niàn jù huī miè,shí pò fú shēng mèng huàn shēn。

余既和乐天诗而喜于年及之心犹不能自已又复再和八首

吴芾

封章上达已经旬,所乞原非为贱贫。fēng zhāng shàng dá yǐ jīng xún,suǒ qǐ yuán fēi wèi jiàn pín。
七秩自知非久客,一心只欲作闲人。qī zhì zì zhī fēi jiǔ kè,yī xīn zhǐ yù zuò xián rén。
虽惭绿鬓朱颜改,却喜清泉白石亲。suī cán lǜ bìn zhū yán gǎi,què xǐ qīng quán bái shí qīn。
荣辱是非都不问,尊前且乐自由身。róng rǔ shì fēi dōu bù wèn,zūn qián qiě lè zì yóu shēn。