古诗词

吴芾

挽周希舜二首

吴芾

倾盖如前日,分携忽累年。qīng gài rú qián rì,fēn xié hū lèi nián。
我方来旧治,公已辟新阡。wǒ fāng lái jiù zhì,gōng yǐ pì xīn qiān。
宿草荒三径,寒云惨一川。sù cǎo huāng sān jìng,hán yún cǎn yī chuān。
善人无复见,回首已茫然。shàn rén wú fù jiàn,huí shǒu yǐ máng rán。

挽梁尚书二首

吴芾

早岁膺宸眷,回翔老禁涂。zǎo suì yīng chén juàn,huí xiáng lǎo jìn tú。
三持周版籍,九佩汉铜符。sān chí zhōu bǎn jí,jiǔ pèi hàn tóng fú。
度量包千顷,声名满八区。dù liàng bāo qiān qǐng,shēng míng mǎn bā qū。
谁知成奄忽,陈迹付龟趺。shuí zhī chéng yǎn hū,chén jì fù guī fū。

挽梁尚书二首

吴芾

身在名卿数,人怀长者风。shēn zài míng qīng shù,rén huái zhǎng zhě fēng。
爱民馀善政,富国著休功。ài mín yú shàn zhèng,fù guó zhù xiū gōng。
扬历周中外,哀荣极始终。yáng lì zhōu zhōng wài,āi róng jí shǐ zhōng。
芝兰方竞秀,流庆看无穷。zhī lán fāng jìng xiù,liú qìng kàn wú qióng。

挽吴尚书三首

吴芾

奇才从古少,厚德独公全。qí cái cóng gǔ shǎo,hòu dé dú gōng quán。
克己强为善,虚心乐荐贤。kè jǐ qiáng wèi shàn,xū xīn lè jiàn xián。
立朝忠贯日,谋国力回天。lì cháo zhōng guàn rì,móu guó lì huí tiān。
阅世虽多故,胸中固湛然。yuè shì suī duō gù,xiōng zhōng gù zhàn rán。

挽吴尚书三首

吴芾

晚岁登台省,频年侍殿墀。wǎn suì dēng tái shěng,pín nián shì diàn chí。
从容如素宦,卓荦冠明时。cóng róng rú sù huàn,zhuó luò guān míng shí。
人冀终图任,天胡不憗遗。rén jì zhōng tú rèn,tiān hú bù yìn yí。
流芳知未艾,家有宁馨儿。liú fāng zhī wèi ài,jiā yǒu níng xīn ér。

挽吴尚书三首

吴芾

公守东阳郡,于今已十年。gōng shǒu dōng yáng jùn,yú jīn yǐ shí nián。
人犹诵遗爱,政不愧前贤。rén yóu sòng yí ài,zhèng bù kuì qián xián。
清议当时重,休声后代传。qīng yì dāng shí zhòng,xiū shēng hòu dài chuán。
我来叨郡佐,怅望隔重泉。wǒ lái dāo jùn zuǒ,chàng wàng gé zhòng quán。

挽楼枢密二首

吴芾

耆旧凋零久,惟公作世程。qí jiù diāo líng jiǔ,wéi gōng zuò shì chéng。
险夷全一节,终始保荣名。xiǎn yí quán yī jié,zhōng shǐ bǎo róng míng。
二府勋庸著,三州政绩成。èr fǔ xūn yōng zhù,sān zhōu zhèng jì chéng。
十连方倚重,何遽掩佳城。shí lián fāng yǐ zhòng,hé jù yǎn jiā chéng。

挽楼枢密二首

吴芾

忆昔登龙日,从容接胜游。yì xī dēng lóng rì,cóng róng jiē shèng yóu。
轩窗临绿野,尊俎俯清流。xuān chuāng lín lǜ yě,zūn zǔ fǔ qīng liú。
尚欲荣花坞,那知负钓舟。shàng yù róng huā wù,nà zhī fù diào zhōu。
新阡何处是,极目暮云愁。xīn qiān hé chù shì,jí mù mù yún chóu。

挽周季卿

吴芾

一时推旷达,末俗少如公。yī shí tuī kuàng dá,mò sú shǎo rú gōng。
自得高人趣,居多长者风。zì dé gāo rén qù,jū duō zhǎng zhě fēng。
生涯书卷里,世事酒杯中。shēng yá shū juǎn lǐ,shì shì jiǔ bēi zhōng。
瞑目应无憾,传家有阿戎。míng mù yīng wú hàn,chuán jiā yǒu ā róng。

挽陈兖仲

吴芾

慷慨平群盗,能为众所难。kāng kǎi píng qún dào,néng wèi zhòng suǒ nán。
身虽淹武弁,志不负儒冠。shēn suī yān wǔ biàn,zhì bù fù rú guān。
义概千钧重,心田万顷宽。yì gài qiān jūn zhòng,xīn tián wàn qǐng kuān。
故山方适意,清梦忽惊残。gù shān fāng shì yì,qīng mèng hū jīng cán。

挽朱枢言

吴芾

持心常近厚,遇事不辞难。chí xīn cháng jìn hòu,yù shì bù cí nán。
早岁曾攀桂,中年更握兰。zǎo suì céng pān guì,zhōng nián gèng wò lán。
盛名驰海内,素望耸朝端。shèng míng chí hǎi nèi,sù wàng sǒng cháo duān。
尚有清芬在,流光永后观。shàng yǒu qīng fēn zài,liú guāng yǒng hòu guān。

挽姚君二首

吴芾

处世心无愧,持身德有常。chù shì xīn wú kuì,chí shēn dé yǒu cháng。
施恩周里闬,植福遍僧坊。shī ēn zhōu lǐ hàn,zhí fú biàn sēng fāng。
入户书盈室,开樽客满堂。rù hù shū yíng shì,kāi zūn kè mǎn táng。
清芬传后叶,看取桂枝芳。qīng fēn chuán hòu yè,kàn qǔ guì zhī fāng。

挽姚君二首

吴芾

晚得田园趣,平居乐有馀。wǎn dé tián yuán qù,píng jū lè yǒu yú。
好贤闻善道,奉佛契真如。hǎo xián wén shàn dào,fèng fú qì zhēn rú。
往事歌谣在,浮生梦幻虚。wǎng shì gē yáo zài,fú shēng mèng huàn xū。
我惭居垩室,无路挽灵车。wǒ cán jū è shì,wú lù wǎn líng chē。

挽胡经仲二首

吴芾

千载微言绝,夫君妙独传。qiān zài wēi yán jué,fū jūn miào dú chuán。
钩深探阃奥,养浩塞天渊。gōu shēn tàn kǔn ào,yǎng hào sāi tiān yuān。
忧世心虽切,归田志颇坚。yōu shì xīn suī qiè,guī tián zhì pǒ jiān。
斯文今已矣,空复诵遗编。sī wén jīn yǐ yǐ,kōng fù sòng yí biān。

挽胡经仲二首

吴芾

相距一百里,相从四十年。xiāng jù yī bǎi lǐ,xiāng cóng sì shí nián。
话言穷理窟,酬唱足诗篇。huà yán qióng lǐ kū,chóu chàng zú shī piān。
我始归三径,公胡掩九泉。wǒ shǐ guī sān jìng,gōng hú yǎn jiǔ quán。
无由论旧事,尚拟志新阡。wú yóu lùn jiù shì,shàng nǐ zhì xīn qiān。

登景星岩

吴芾

道满三千界,潮音未许缄。dào mǎn sān qiān jiè,cháo yīn wèi xǔ jiān。
何为狮子座,却上景星岩。hé wèi shī zi zuò,què shàng jǐng xīng yán。
天近云随步,林深翠滴衫。tiān jìn yún suí bù,lín shēn cuì dī shān。
我来宁惮远,端欲洗尘凡。wǒ lái níng dàn yuǎn,duān yù xǐ chén fán。

二十八日出郊劝农陈泽民见示佳作因次来韵

吴芾

雨多晴少恐妨农,相劝欣逢日出东。yǔ duō qíng shǎo kǒng fáng nóng,xiāng quàn xīn féng rì chū dōng。
烟蔼已收霄汉外,江山如在画图中。yān ǎi yǐ shōu xiāo hàn wài,jiāng shān rú zài huà tú zhōng。
相看且喜头俱白,一醉休辞颊暂红。xiāng kàn qiě xǐ tóu jù bái,yī zuì xiū cí jiá zàn hóng。
万事要从勤苦得,莫言丰歉在天公。wàn shì yào cóng qín kǔ dé,mò yán fēng qiàn zài tiān gōng。

同日和黄繁昌韵

吴芾

乘闲聊复出城游,所喜相从尽胜流。chéng xián liáo fù chū chéng yóu,suǒ xǐ xiāng cóng jǐn shèng liú。
已对江山销客恨,更添花卉解人愁。yǐ duì jiāng shān xiāo kè hèn,gèng tiān huā huì jiě rén chóu。
须知世事浑如梦,还念人生尽若浮。xū zhī shì shì hún rú mèng,hái niàn rén shēng jǐn ruò fú。
君若更辞花下醉,问君能有几春秋。jūn ruò gèng cí huā xià zuì,wèn jūn néng yǒu jǐ chūn qiū。

同日登青山偶作

吴芾

公馀不惮陟崔嵬,三到谢公池上来。gōng yú bù dàn zhì cuī wéi,sān dào xiè gōng chí shàng lái。
下视众山俱培塿,俯窥尘世尽氛埃。xià shì zhòng shān jù péi lǒu,fǔ kuī chén shì jǐn fēn āi。
松生清籁醒人耳,花褪残红堕酒杯。sōng shēng qīng lài xǐng rén ěr,huā tuì cán hóng duò jiǔ bēi。
喜与诸君同胜赏,莫辞一醉少徘徊。xǐ yǔ zhū jūn tóng shèng shǎng,mò cí yī zuì shǎo pái huái。

和李相之劝农

吴芾

忧民无语对东君,一雨滂?慰望云。yōu mín wú yǔ duì dōng jūn,yī yǔ pāng tuó wèi wàng yún。
宣化但期施实惠,劝耕宁复事虚文。xuān huà dàn qī shī shí huì,quàn gēng níng fù shì xū wén。
已看野老扶藜去,应有幽人植杖耘。yǐ kàn yě lǎo fú lí qù,yīng yǒu yōu rén zhí zhàng yún。
千里农桑知帝力,自惭滥把竹符分。qiān lǐ nóng sāng zhī dì lì,zì cán làn bǎ zhú fú fēn。
10621234567»