古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
吕宜之
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
题文州安静堂
宋
:
吕宜之
峡束秋空一线青,万山深处长官厅。
xiá shù qiū kōng yī xiàn qīng,wàn shān shēn chù zhǎng guān tīng。
此堂虚旷无馀物,面面为开碧玉屏。
cǐ táng xū kuàng wú yú wù,miàn miàn wèi kāi bì yù píng。
AI赏析
梅林分韵得诗字
宋
:
吕宜之
寒梅如高人,冰雪凛风期。
hán méi rú gāo rén,bīng xuě lǐn fēng qī。
霜威凌万木,孤芳缀疏枝。
shuāng wēi líng wàn mù,gū fāng zhuì shū zhī。
古来岁寒心,肯与时节移。
gǔ lái suì hán xīn,kěn yǔ shí jié yí。
家家浣溪南,横斜映笆篱。
jiā jiā huàn xī nán,héng xié yìng bā lí。
老树更崛奇,矫矫蛟龙姿。
lǎo shù gèng jué qí,jiǎo jiǎo jiāo lóng zī。
中有调鼎味,几年江之湄。
zhōng yǒu diào dǐng wèi,jǐ nián jiāng zhī méi。
征衫十年寒,霜蹄快追随。
zhēng shān shí nián hán,shuāng tí kuài zhuī suí。
先生羊叔子,到处英名垂。
xiān shēng yáng shū zi,dào chù yīng míng chuí。
对花有妙语,豪气无百卮。
duì huā yǒu miào yǔ,háo qì wú bǎi zhī。
兴来属湛辈,同出舂容诗。
xīng lái shǔ zhàn bèi,tóng chū chōng róng shī。
AI赏析