古诗词

沈唐

失调名蝗虫三叠

沈唐

不是这,下辈无礼,都缘是我,自家遭逢。bù shì zhè,xià bèi wú lǐ,dōu yuán shì wǒ,zì jiā zāo féng。

霜叶飞

沈唐

霜林凋晚,危楼迥,登临无限秋思。shuāng lín diāo wǎn,wēi lóu jiǒng,dēng lín wú xiàn qiū sī。
望中闲想,洞庭波面,乱红初坠。wàng zhōng xián xiǎng,dòng tíng bō miàn,luàn hóng chū zhuì。
更萧索、风吹渭水。gèng xiāo suǒ fēng chuī wèi shuǐ。
长安飞舞千门里。zhǎng ān fēi wǔ qiān mén lǐ。
变景摧芳榭,唯有兰衰暮丛,菊残馀蕊。biàn jǐng cuī fāng xiè,wéi yǒu lán shuāi mù cóng,jú cán yú ruǐ。
回念花满华堂,美人一去,镇掩香闺经岁。huí niàn huā mǎn huá táng,měi rén yī qù,zhèn yǎn xiāng guī jīng suì。
又观珠露,碎点苍苔,败梧飘砌。yòu guān zhū lù,suì diǎn cāng tái,bài wú piāo qì。
谩赢得、相思泪眼,东君早作归来计。mán yíng dé xiāng sī lèi yǎn,dōng jūn zǎo zuò guī lái jì。
便莫惜丹青手,重与芳菲,万红千翠。biàn mò xī dān qīng shǒu,zhòng yǔ fāng fēi,wàn hóng qiān cuì。

念奴娇

沈唐

杏花过雨,渐残红零落,胭脂颜色。xìng huā guò yǔ,jiàn cán hóng líng luò,yān zhī yán sè。
流水飘香人渐远,难托春心脉脉。liú shuǐ piāo xiāng rén jiàn yuǎn,nán tuō chūn xīn mài mài。
恨别王孙,墙阴目断,手把青梅摘。hèn bié wáng sūn,qiáng yīn mù duàn,shǒu bǎ qīng méi zhāi。
金鞍何处,绿杨依旧南陌。jīn ān hé chù,lǜ yáng yī jiù nán mò。
消散云雨须臾,多情因甚,有轻离轻拆。xiāo sàn yún yǔ xū yú,duō qíng yīn shén,yǒu qīng lí qīng chāi。
燕语千般,争解说、些子伊家消息。yàn yǔ qiān bān,zhēng jiě shuō xiē zi yī jiā xiāo xī。
厚约深盟,除非重见,见了方端的。hòu yuē shēn méng,chú fēi zhòng jiàn,jiàn le fāng duān de。
而今无奈,寸肠千恨堆积。ér jīn wú nài,cùn cháng qiān hèn duī jī。

望海潮·上太原知府王君贶尚书

沈唐

山光凝翠,川容如画,名都自古并州。shān guāng níng cuì,chuān róng rú huà,míng dōu zì gǔ bìng zhōu。
箫鼓沸天,弓刀似水,连营十万貔貅。xiāo gǔ fèi tiān,gōng dāo shì shuǐ,lián yíng shí wàn pí xiū。
金骑走长楸。jīn qí zǒu zhǎng qiū。
少年人一一,锦带吴钩。shǎo nián rén yī yī,jǐn dài wú gōu。
路入榆关,雁飞汾水正宜秋。lù rù yú guān,yàn fēi fén shuǐ zhèng yí qiū。
追思昔日风流。zhuī sī xī rì fēng liú。
有儒将醉吟,才子狂游。yǒu rú jiāng zuì yín,cái zi kuáng yóu。
松偃旧亭,城高故国,空馀舞榭歌楼。sōng yǎn jiù tíng,chéng gāo gù guó,kōng yú wǔ xiè gē lóu。
方面倚贤侯。fāng miàn yǐ xián hóu。
便恐为霖雨,归去难留。biàn kǒng wèi lín yǔ,guī qù nán liú。
好向西溪,恣携弦管宴兰舟。hǎo xiàng xī xī,zì xié xián guǎn yàn lán zhōu。

望南云慢木芙蓉

沈唐

木叶轻飞,乍雨歇亭皋,帘卷秋光。mù yè qīng fēi,zhà yǔ xiē tíng gāo,lián juǎn qiū guāng。
栏隈砌角,绽拒霜几处,蓓深浅红芳。lán wēi qì jiǎo,zhàn jù shuāng jǐ chù,bèi shēn qiǎn hóng fāng。
应恨开时晚,伴翠菊、风前并香。yīng hèn kāi shí wǎn,bàn cuì jú fēng qián bìng xiāng。
晓来寒露,嫩脸低凝,似带啼妆。xiǎo lái hán lù,nèn liǎn dī níng,shì dài tí zhuāng。
堪伤。kān shāng。
记得佳人,当时怨别,盈腮泪粉行行。jì dé jiā rén,dāng shí yuàn bié,yíng sāi lèi fěn xíng xíng。
而今最苦,奈千里身心,两处凄凉。ér jīn zuì kǔ,nài qiān lǐ shēn xīn,liǎng chù qī liáng。
感物成消黯,念旧欢、空劳寸肠。gǎn wù chéng xiāo àn,niàn jiù huān kōng láo cùn cháng。
月斜残漏,梦断孤帏,一枕思量。yuè xié cán lòu,mèng duàn gū wéi,yī zhěn sī liàng。

南乡子

沈唐

朝觐俯尧阶。cháo jìn fǔ yáo jiē。
宠拜新恩天上回。chǒng bài xīn ēn tiān shàng huí。
欢动边城十万户,民怀。huān dòng biān chéng shí wàn hù,mín huái。
荣见旌旗却再来。róng jiàn jīng qí què zài lái。
清晓敞铃齐。qīng xiǎo chǎng líng qí。
庭下鸣鼍绮宴开。tíng xià míng tuó qǐ yàn kāi。
红袖两行频捧劝,金□。hóng xiù liǎng xíng pín pěng quàn,jīn。
利市应销十二钗。lì shì yīng xiāo shí èr chāi。