古诗词

汪晫

次韵丁簿杂兴

汪晫

高士亦主簿,漫士可一笑。gāo shì yì zhǔ bù,màn shì kě yī xiào。
轻云出岩阿,皎月生海峤。qīng yún chū yán ā,jiǎo yuè shēng hǎi jiào。
官曹无公事,老木有鹤叫。guān cáo wú gōng shì,lǎo mù yǒu hè jiào。
侯已诗道尊,时亦参众妙。hóu yǐ shī dào zūn,shí yì cān zhòng miào。

次韵丁簿杂兴

汪晫

侯家好兄弟,森森如立竹。hóu jiā hǎo xiōng dì,sēn sēn rú lì zhú。
侯今白首去,乃复坐矮屋。hóu jīn bái shǒu qù,nǎi fù zuò ǎi wū。
要当振龙鬣,宁更淹骥足。yào dāng zhèn lóng liè,níng gèng yān jì zú。
吉人天相之,富贵在晚福。jí rén tiān xiāng zhī,fù guì zài wǎn fú。

次韵丁簿杂兴

汪晫

祥凤鸣高梧,■鴳伏短篱。xiáng fèng míng gāo wú,yàn fú duǎn lí。
人行谨所趋,畏途或平逵。rén xíng jǐn suǒ qū,wèi tú huò píng kuí。
如饮钵中水,冷暖能自知。rú yǐn bō zhōng shuǐ,lěng nuǎn néng zì zhī。
我愿歌考槃,侯遇亦未迟。wǒ yuàn gē kǎo pán,hóu yù yì wèi chí。

初夏同周同人与史尉登西园后山茅亭望远周君有赋依韵奉和兼呈少府

汪晫

青山一登啸,陡觉心胸别。qīng shān yī dēng xiào,dǒu jué xīn xiōng bié。
飘飘襟袖寒,恍若御风列。piāo piāo jīn xiù hán,huǎng ruò yù fēng liè。
汩没尘埃中,纷纷乱如蠛。gǔ méi chén āi zhōng,fēn fēn luàn rú miè。
不期会佳人,成此两奇绝。bù qī huì jiā rén,chéng cǐ liǎng qí jué。
美哉周氏子,炯炯冰壶月。měi zāi zhōu shì zi,jiǒng jiǒng bīng hú yuè。
倾盖便如故,何必素所惬。qīng gài biàn rú gù,hé bì sù suǒ qiè。
磊落史少府,丰姿莹霜雪。lěi luò shǐ shǎo fǔ,fēng zī yíng shuāng xuě。
真如汗血驹,才名籍天阅。zhēn rú hàn xuè jū,cái míng jí tiān yuè。
抵掌同一笑,心悟口难说。dǐ zhǎng tóng yī xiào,xīn wù kǒu nán shuō。
向晚雨初霁,高柳新蝉咽。xiàng wǎn yǔ chū jì,gāo liǔ xīn chán yàn。
倚槛云去来,不误巾角折。yǐ kǎn yún qù lái,bù wù jīn jiǎo zhé。
挥翰有佳句,明珠眩双睫。huī hàn yǒu jiā jù,míng zhū xuàn shuāng jié。
蹇予非少年,所作尽短拙。jiǎn yǔ fēi shǎo nián,suǒ zuò jǐn duǎn zhuō。
万事等白鸥,波间自没灭。wàn shì děng bái ōu,bō jiān zì méi miè。

景苏堂新复上李明府

汪晫

先生德政殊清明,斯堂故以景苏名。xiān shēng dé zhèng shū qīng míng,sī táng gù yǐ jǐng sū míng。
可怜向苦糟曲厄,东撑西柱悬河倾。kě lián xiàng kǔ zāo qū è,dōng chēng xī zhù xuán hé qīng。
一从公来忽嗟叹,不日云斤还旧观。yī cóng gōng lái hū jiē tàn,bù rì yún jīn hái jiù guān。
败栋宅鼠壁篆蜗,涌翠流光复辉焕。bài dòng zhái shǔ bì zhuàn wō,yǒng cuì liú guāng fù huī huàn。
坐想岷峨远山碧,先生已矣遗陈迹。zuò xiǎng mín é yuǎn shān bì,xiān shēng yǐ yǐ yí chén jì。
华阳三十六篇诗,今日拂尘炯全璧。huá yáng sān shí liù piān shī,jīn rì fú chén jiǒng quán bì。
自来苏李两名家,斯堂二贤愈光华。zì lái sū lǐ liǎng míng jiā,sī táng èr xián yù guāng huá。
看公了却此县债,步武先生云路快。kàn gōng le què cǐ xiàn zhài,bù wǔ xiān shēng yún lù kuài。

某衰年未了初度复临伏辱时贤载酒为寿且挥洒佳章增光枯朽即席次韵见谢意

汪晫

白发衰翁岁已老,惜花有心犹起早。bái fā shuāi wēng suì yǐ lǎo,xī huā yǒu xīn yóu qǐ zǎo。
无事晓窗但高眠,闭关苔青门不扫。wú shì xiǎo chuāng dàn gāo mián,bì guān tái qīng mén bù sǎo。
和靖风流屋后梅,濂溪气味窗前草。hé jìng fēng liú wū hòu méi,lián xī qì wèi chuāng qián cǎo。
近与邹轲同窠臼,亦欲集义以养浩。jìn yǔ zōu kē tóng kē jiù,yì yù jí yì yǐ yǎng hào。
不解吟诗著书册,自爱严君平一个。bù jiě yín shī zhù shū cè,zì ài yán jūn píng yī gè。
无复求仙事老聃,宁更寻禅参达磨。wú fù qiú xiān shì lǎo dān,níng gèng xún chán cān dá mó。
皇天见怜尚不死,牵率时贤持酒贺。huáng tiān jiàn lián shàng bù sǐ,qiān lǜ shí xián chí jiǔ hè。
不才自当明主弃,非敢椟玉为怀宝。bù cái zì dāng míng zhǔ qì,fēi gǎn dú yù wèi huái bǎo。
致君尧舜须公等,山中槁夫勿多道。zhì jūn yáo shùn xū gōng děng,shān zhōng gǎo fū wù duō dào。

感兴四章章五句

汪晫

暑往寒来如电泡,年年门外闲花草,世事纷纷自颠倒。shǔ wǎng hán lái rú diàn pào,nián nián mén wài xián huā cǎo,shì shì fēn fēn zì diān dào。
青山眼底最多情,日日向人浑不老。qīng shān yǎn dǐ zuì duō qíng,rì rì xiàng rén hún bù lǎo。

感兴四章章五句

汪晫

胶扰浮生事若麻,世路崎岖易覆车,争如清净山人家。jiāo rǎo fú shēng shì ruò má,shì lù qí qū yì fù chē,zhēng rú qīng jìng shān rén jiā。
静观抚掌付一笑,出户䔩䔩飞松花。jìng guān fǔ zhǎng fù yī xiào,chū hù fēi sōng huā。

感兴四章章五句

汪晫

一树雪花白如玉,辛夷为车荷为屋,闲中享此亦清福。yī shù xuě huā bái rú yù,xīn yí wèi chē hé wèi wū,xián zhōng xiǎng cǐ yì qīng fú。
一双沙禽竹上啼,对客取琴弹一曲。yī shuāng shā qín zhú shàng tí,duì kè qǔ qín dàn yī qū。

感兴四章章五句

汪晫

坐读南华一卷经,富贵百年如邮亭,人生怒瘿空成瓶。zuò dú nán huá yī juǎn jīng,fù guì bǎi nián rú yóu tíng,rén shēng nù yǐng kōng chéng píng。
香炉缕烟风浩荡,白鸟点破前山青。xiāng lú lǚ yān fēng hào dàng,bái niǎo diǎn pò qián shān qīng。

静观堂十偈

汪晫

静观打透两重关,无静无观总一般。jìng guān dǎ tòu liǎng zhòng guān,wú jìng wú guān zǒng yī bān。
须信静时非境静,从知观处是心观。xū xìn jìng shí fēi jìng jìng,cóng zhī guān chù shì xīn guān。

静观堂十偈

汪晫

一间虚室自安然,何必求仙更问禅。yī jiān xū shì zì ān rán,hé bì qiú xiān gèng wèn chán。
尽日焚香闭门坐,饥来吃饭困来眠。jǐn rì fén xiāng bì mén zuò,jī lái chī fàn kùn lái mián。

静观堂十偈

汪晫

万缘一息丝不挂,一个闲身煞潇洒。wàn yuán yī xī sī bù guà,yī gè xián shēn shā xiāo sǎ。
静中有味淡如如,哑子得梦难为话。jìng zhōng yǒu wèi dàn rú rú,yǎ zi dé mèng nán wèi huà。

静观堂十偈

汪晫

我无官守无言责,自倚栏干时一拍。wǒ wú guān shǒu wú yán zé,zì yǐ lán gàn shí yī pāi。
只因冷眼看破来,笑杀时人空擘画。zhǐ yīn lěng yǎn kàn pò lái,xiào shā shí rén kōng bāi huà。

静观堂十偈

汪晫

东风万物皆舒畅,野色溪光无尽藏。dōng fēng wàn wù jiē shū chàng,yě sè xī guāng wú jǐn cáng。
谁唤春来春不知,草自青青花自放。shuí huàn chūn lái chūn bù zhī,cǎo zì qīng qīng huā zì fàng。

静观堂十偈

汪晫

春去人间日正长,天工催促绿阴忙。chūn qù rén jiān rì zhèng zhǎng,tiān gōng cuī cù lǜ yīn máng。
古槐高柳争新意,自是无人知底凉。gǔ huái gāo liǔ zhēng xīn yì,zì shì wú rén zhī dǐ liáng。

静观堂十偈

汪晫

长空一望如水碧,泉涧幽幽风淅淅。zhǎng kōng yī wàng rú shuǐ bì,quán jiàn yōu yōu fēng xī xī。
惊人暑退寒渐生,蓼染春红映素壁。jīng rén shǔ tuì hán jiàn shēng,liǎo rǎn chūn hóng yìng sù bì。

静观堂十偈

汪晫

香到梅梢岁又还,老天春事不曾闲。xiāng dào méi shāo suì yòu hái,lǎo tiān chūn shì bù céng xián。
酸风冻雪侵重户,僵卧长松独恃顽。suān fēng dòng xuě qīn zhòng hù,jiāng wò zhǎng sōng dú shì wán。

静观堂十偈

汪晫

有时检点旧闲游,出岫行云野渡舟。yǒu shí jiǎn diǎn jiù xián yóu,chū xiù xíng yún yě dù zhōu。
蓦地静中消息好,夕阳西下水东流。mò dì jìng zhōng xiāo xī hǎo,xī yáng xī xià shuǐ dōng liú。

静观堂十偈

汪晫

一间虚空自女然,何必是仙更问禅。yī jiān xū kōng zì nǚ rán,hé bì shì xiān gèng wèn chán。
仪日焚香闭门坐,饥来吃饭困来眠。yí rì fén xiāng bì mén zuò,jī lái chī fàn kùn lái mián。
60123