古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
汪若楫
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
白际岭下即目
宋
:
汪若楫
白际摩天秀,秋光满蓼汀。
bái jì mó tiān xiù,qiū guāng mǎn liǎo tīng。
山呈金字面,田画井文形。
shān chéng jīn zì miàn,tián huà jǐng wén xíng。
夜出萤相照,更阑鸡可听。
yè chū yíng xiāng zhào,gèng lán jī kě tīng。
杉松柯不改,点染四时青。
shān sōng kē bù gǎi,diǎn rǎn sì shí qīng。
AI赏析
开窗
宋
:
汪若楫
草色侵书绿,依山多得阴。
cǎo sè qīn shū lǜ,yī shān duō dé yīn。
月高猿挂树,惊起夜栖禽。
yuè gāo yuán guà shù,jīng qǐ yè qī qín。
AI赏析
夜坐
宋
:
汪若楫
炉煨榾柮烟容冷,酒泻茅柴春色轻。
lú wēi gǔ duò yān róng lěng,jiǔ xiè máo chái chūn sè qīng。
夜坐不眠人悄悄,梅梢随月绕窗行。
yè zuò bù mián rén qiāo qiāo,méi shāo suí yuè rào chuāng xíng。
AI赏析
久雨
宋
:
汪若楫
连连春雨几黄昏,溪岸人家水近门。
lián lián chūn yǔ jǐ huáng hūn,xī àn rén jiā shuǐ jìn mén。
借问人家水曾落,竹林枝上看风痕。
jiè wèn rén jiā shuǐ céng luò,zhú lín zhī shàng kàn fēng hén。
AI赏析
门前松棚
宋
:
汪若楫
突兀山边屋数间,每嫌斜照上阑干。
tū wù shān biān wū shù jiān,měi xián xié zhào shàng lán gàn。
当门只得添松盖,未到秋来夜已寒。
dāng mén zhǐ dé tiān sōng gài,wèi dào qiū lái yè yǐ hán。
AI赏析
青山
宋
:
汪若楫
万木惊秋各自残,蛩声扶砌诉新寒。
wàn mù jīng qiū gè zì cán,qióng shēng fú qì sù xīn hán。
西风不是吹黄落,要放青山与客看。
xī fēng bù shì chuī huáng luò,yào fàng qīng shān yǔ kè kàn。
AI赏析