古诗词

沈继祖

上章帅侍郎

沈继祖

寿皇燕翼贻孙谋,寘公从橐良有以。shòu huáng yàn yì yí sūn móu,zhì gōng cóng tuó liáng yǒu yǐ。
龙蟠虎踞帝王都,居守重任不轻畀。lóng pán hǔ jù dì wáng dōu,jū shǒu zhòng rèn bù qīng bì。
神州陆沉五终星,有雠未复己三世。shén zhōu lù chén wǔ zhōng xīng,yǒu chóu wèi fù jǐ sān shì。
经营江表诚急先,移镇上流实隆委。jīng yíng jiāng biǎo chéng jí xiān,yí zhèn shàng liú shí lóng wěi。
议和但苟朝夕安,岁输金缯殊未已。yì hé dàn gǒu cháo xī ān,suì shū jīn zēng shū wèi yǐ。
无事坐养百万师,所虑民贫财益匮。wú shì zuò yǎng bǎi wàn shī,suǒ lǜ mín pín cái yì kuì。
胡雏何知蓄狂谋,天其启我或在此。hú chú hé zhī xù kuáng móu,tiān qí qǐ wǒ huò zài cǐ。
荆州昔号用武国,曹瞒落笔惊刘备。jīng zhōu xī hào yòng wǔ guó,cáo mán luò bǐ jīng liú bèi。
况今吴蜀势连衡,乘时振槁悉披靡。kuàng jīn wú shǔ shì lián héng,chéng shí zhèn gǎo xī pī mí。
料人当要知料己,上策由来当自治。liào rén dāng yào zhī liào jǐ,shàng cè yóu lái dāng zì zhì。
实边至计耕与桑,祖逖未可成败议。shí biān zhì jì gēng yǔ sāng,zǔ tì wèi kě chéng bài yì。
祖宗德泽在遗黎,中原自有壶浆至。zǔ zōng dé zé zài yí lí,zhōng yuán zì yǒu hú jiāng zhì。
我公恩信结人深,岂独长城贤万里。wǒ gōng ēn xìn jié rén shēn,qǐ dú zhǎng chéng xián wàn lǐ。
尝闻机会不容发,尚父宵征奚暇寐。cháng wén jī huì bù róng fā,shàng fù xiāo zhēng xī xiá mèi。
诸葛手握将相权,愿改吾短不自恃。zhū gé shǒu wò jiāng xiāng quán,yuàn gǎi wú duǎn bù zì shì。
其心休休能有容,即是古人勋业地。qí xīn xiū xiū néng yǒu róng,jí shì gǔ rén xūn yè dì。
往时韩富屡守藩,以养威望须历试。wǎng shí hán fù lǚ shǒu fān,yǐ yǎng wēi wàng xū lì shì。
一旦大用无间言,列圣用人有深意。yī dàn dà yòng wú jiān yán,liè shèng yòng rén yǒu shēn yì。
虽然五大不在边,端委面槐乃公位。suī rán wǔ dà bù zài biān,duān wěi miàn huái nǎi gōng wèi。
玄龄如晦不言功,持效于君兼众美。xuán líng rú huì bù yán gōng,chí xiào yú jūn jiān zhòng měi。
大江之西有癯儒,半生混迹渔樵里。dà jiāng zhī xī yǒu qú rú,bàn shēng hùn jì yú qiáo lǐ。
兵书一箧老无功,耿耿但馀忧国泪。bīng shū yī qiè lǎo wú gōng,gěng gěng dàn yú yōu guó lèi。
一官漫仕不疗饥,五斗折腰安敢耻。yī guān màn shì bù liáo jī,wǔ dòu zhé yāo ān gǎn chǐ。
沮漳时倚仲宣楼,往事成尘谁复纪。jǔ zhāng shí yǐ zhòng xuān lóu,wǎng shì chéng chén shuí fù jì。
此生幸识元紫芝,今为晏御尤自喜。cǐ shēng xìng shí yuán zǐ zhī,jīn wèi yàn yù yóu zì xǐ。
冯驩欲歌归来乎,绕朝有策不用耳。féng huān yù gē guī lái hū,rào cháo yǒu cè bù yòng ěr。
函关请封一丸泥,赞普可招尺书纸。hán guān qǐng fēng yī wán ní,zàn pǔ kě zhāo chǐ shū zhǐ。
我思古人不可见,空对孤灯慕青史。wǒ sī gǔ rén bù kě jiàn,kōng duì gū dēng mù qīng shǐ。
公能挈之于沉渊,犹拟楯墨书檄字。gōng néng qiè zhī yú chén yuān,yóu nǐ dùn mò shū xí zì。
举似孙郎帐下儿,或能道人意中事。jǔ shì sūn láng zhàng xià ér,huò néng dào rén yì zhōng shì。

上扬州钱帅

沈继祖

名世半千推硕德,淮南第一是扬州。míng shì bàn qiān tuī shuò dé,huái nán dì yī shì yáng zhōu。
一尘不动边民乐,知有威声慑虏酋。yī chén bù dòng biān mín lè,zhī yǒu wēi shēng shè lǔ qiú。
人谓儒生将略疏,世人元未识真儒。rén wèi rú shēng jiāng lüè shū,shì rén yuán wèi shí zhēn rú。
天下武夫俱夺气,钱公赤手缚於菟。tiān xià wǔ fū jù duó qì,qián gōng chì shǒu fù yú tú。
丰水有芑岂不仕,论者以为数世仁。fēng shuǐ yǒu qǐ qǐ bù shì,lùn zhě yǐ wèi shù shì rén。
寿皇所以遗嗣圣,如此真材有几人。shòu huáng suǒ yǐ yí sì shèng,rú cǐ zhēn cái yǒu jǐ rén。
夷虏久知唐李揆,近闻松漠抗毡车。yí lǔ jiǔ zhī táng lǐ kuí,jìn wén sōng mò kàng zhān chē。
虏在目中馀事耳,不烦遥度扫穹庐。lǔ zài mù zhōng yú shì ěr,bù fán yáo dù sǎo qióng lú。
天津桥上骑驴客,儒者知兵似晋公。tiān jīn qiáo shàng qí lǘ kè,rú zhě zhī bīng shì jìn gōng。
五大在边非所称,谋谟合在庙堂中。wǔ dà zài biān fēi suǒ chēng,móu mó hé zài miào táng zhōng。
春风十里杨花路,天下花中独有琼。chūn fēng shí lǐ yáng huā lù,tiān xià huā zhōng dú yǒu qióng。
樽俎折冲多胜赏,一时纸贵有诗声。zūn zǔ zhé chōng duō shèng shǎng,yī shí zhǐ guì yǒu shī shēng。
淮南好客词人盛,风雅而来大小山。huái nán hǎo kè cí rén shèng,fēng yǎ ér lái dà xiǎo shān。
旧客尚馀枚叟在,秋风零落鬓毛班。jiù kè shàng yú méi sǒu zài,qiū fēng líng luò bìn máo bān。
联名雁塔终呈再,讨贼螺川又几年。lián míng yàn tǎ zhōng chéng zài,tǎo zéi luó chuān yòu jǐ nián。
范叔一寒今若此,绨袍或有故人怜。fàn shū yī hán jīn ruò cǐ,tí páo huò yǒu gù rén lián。
少陵去阆依严郑,彭泽还家太守贤。shǎo líng qù láng yī yán zhèng,péng zé hái jiā tài shǒu xián。
北道主人天下士,何须羞涩问囊钱。běi dào zhǔ rén tiān xià shì,hé xū xiū sè wèn náng qián。
万事消磨独有诗,人言此派在江西。wàn shì xiāo mó dú yǒu shī,rén yán cǐ pài zài jiāng xī。
所期诵句百僚上,佳士由来经品题。suǒ qī sòng jù bǎi liáo shàng,jiā shì yóu lái jīng pǐn tí。

又代上张帅太尉

沈继祖

三杰人材有重轻,子房呼字不呼名。sān jié rén cái yǒu zhòng qīng,zi fáng hū zì bù hū míng。
天授家传此韬略,固应堂上有奇兵。tiān shòu jiā chuán cǐ tāo lüè,gù yīng táng shàng yǒu qí bīng。
方虎成功张仲在,惟忠与孝一心纯。fāng hǔ chéng gōng zhāng zhòng zài,wéi zhōng yǔ xiào yī xīn chún。
英姿鹦鹉洲前见,异日麒麟閤上人。yīng zī yīng wǔ zhōu qián jiàn,yì rì qí lín gé shàng rén。
挟纩皆由一语温,吮疽效命亦前闻。xié kuàng jiē yóu yī yǔ wēn,shǔn jū xiào mìng yì qián wén。
听得武昌军士说,张家军比岳家军。tīng dé wǔ chāng jūn shì shuō,zhāng jiā jūn bǐ yuè jiā jūn。
元颜辛巳寇边日,十骑能收唐邓州。yuán yán xīn sì kòu biān rì,shí qí néng shōu táng dèng zhōu。
奈何养兵一百万,岁以金缯遗虏囚。nài hé yǎng bīng yī bǎi wàn,suì yǐ jīn zēng yí lǔ qiú。
春秋尚复九世雠,和议于今六十秋。chūn qiū shàng fù jiǔ shì chóu,hé yì yú jīn liù shí qiū。
诸将宁无持禄念,将军必不为身谋。zhū jiāng níng wú chí lù niàn,jiāng jūn bì bù wèi shēn móu。

和阎帅侍郎见寄

沈继祖

全荆百万兵屯云,甲光耀日争晶荧。quán jīng bǎi wàn bīng tún yún,jiǎ guāng yào rì zhēng jīng yíng。
中有诗书礼乐帅,声色不动今孔明。zhōng yǒu shī shū lǐ lè shuài,shēng sè bù dòng jīn kǒng míng。
幕府昼闲多啸咏,风流文采被诸生。mù fǔ zhòu xián duō xiào yǒng,fēng liú wén cǎi bèi zhū shēng。
嗟予入蜀四载久,恨未得承謦欬声。jiē yǔ rù shǔ sì zài jiǔ,hèn wèi dé chéng qǐng kài shēng。
今为属县方托迹,似闻号召将朝京。jīn wèi shǔ xiàn fāng tuō jì,shì wén hào zhào jiāng cháo jīng。
荆州一纸贤十部,字画飞动诗语清。jīng zhōu yī zhǐ xián shí bù,zì huà fēi dòng shī yǔ qīng。
居然二妙到蔀屋,再拜庄诵心已倾。jū rán èr miào dào bù wū,zài bài zhuāng sòng xīn yǐ qīng。
忆昔锦城秋月里,张侯更迭赋歌行。yì xī jǐn chéng qiū yuè lǐ,zhāng hóu gèng dié fù gē xíng。
人生聚散不可料,如月圆缺与阴晴。rén shēng jù sàn bù kě liào,rú yuè yuán quē yǔ yīn qíng。
岂期斐章辱赐和,骊珠宝璐箧笥盈。qǐ qī fěi zhāng rǔ cì hé,lí zhū bǎo lù qiè sì yíng。
傥因徐辟见孟子,有志未就公其成。tǎng yīn xú pì jiàn mèng zi,yǒu zhì wèi jiù gōng qí chéng。

送阁学袁尚书帅蜀分得云字韵

沈继祖

秋郊时出祖,秋尽不馀分。qiū jiāo shí chū zǔ,qiū jǐn bù yú fēn。
西湖贮秋色,护日浮轻云。xī hú zhù qiū sè,hù rì fú qīng yún。
煌煌元戎乘,行旃驻河濆。huáng huáng yuán róng chéng,xíng zhān zhù hé fén。
璧水官僚多,飞盖凝祥氛。bì shuǐ guān liáo duō,fēi gài níng xiáng fēn。
坐间皆诗流,觞咏更纷纭。zuò jiān jiē shī liú,shāng yǒng gèng fēn yún。
司成风骚将,诗坛推冠军。sī chéng fēng sāo jiāng,shī tán tuī guān jūn。
分韵召众作,号令听鼓鼖。fēn yùn zhào zhòng zuò,hào lìng tīng gǔ fén。
古诗重送别,今当超前闻。gǔ shī zhòng sòng bié,jīn dāng chāo qián wén。
伟哉益州牧,学奥穷典坟。wěi zāi yì zhōu mù,xué ào qióng diǎn fén。
知略辏上前,一洗凡马群。zhī lüè còu shàng qián,yī xǐ fán mǎ qún。
久著侍臣冠,献纳趋朝昕。jiǔ zhù shì chén guān,xiàn nà qū cháo xīn。
全蜀谋帅重,临遣上意勤。quán shǔ móu shuài zhòng,lín qiǎn shàng yì qín。
惟先抚摩术,可策恢复勋。wéi xiān fǔ mó shù,kě cè huī fù xūn。
大雠竟未复,以周事夷獯。dà chóu jìng wèi fù,yǐ zhōu shì yí xūn。
蜀民贫已甚,苛取犹丝棼。shǔ mín pín yǐ shén,kē qǔ yóu sī fén。
公施活国手,如拯溺救焚。gōng shī huó guó shǒu,rú zhěng nì jiù fén。
未省锦城乐,侈靡徒纷纷。wèi shěng jǐn chéng lè,chǐ mí tú fēn fēn。
行看清献归,以道佐吾君。xíng kàn qīng xiàn guī,yǐ dào zuǒ wú jūn。
百壶致饮饯,宁复惜醉醺。bǎi hú zhì yǐn jiàn,níng fù xī zuì xūn。
蜀都虽可赋,于公何足云。shǔ dōu suī kě fù,yú gōng hé zú yún。
诸葛有盛心,独得之河汾。zhū gé yǒu shèng xīn,dú dé zhī hé fén。
赠言吾岂敢,此意渺无垠。zèng yán wú qǐ gǎn,cǐ yì miǎo wú yín。
抑使后来者,有感于斯文。yì shǐ hòu lái zhě,yǒu gǎn yú sī wén。

送閤学袁尚书帅蜀其一

沈继祖

平章西事久仪图,朝有佥言帝曰俞。píng zhāng xī shì jiǔ yí tú,cháo yǒu qiān yán dì yuē yú。
竟识向来袁彦道,无忧今有管夷吾。jìng shí xiàng lái yuán yàn dào,wú yōu jīn yǒu guǎn yí wú。
汉中席卷三秦定,卞子功成两虎俱。hàn zhōng xí juǎn sān qín dìng,biàn zi gōng chéng liǎng hǔ jù。
根本所先能用蜀,况乘兴运即擒胡。gēn běn suǒ xiān néng yòng shǔ,kuàng chéng xīng yùn jí qín hú。
蜀备三边北最多,西南未易便包戈。shǔ bèi sān biān běi zuì duō,xī nán wèi yì biàn bāo gē。
嗟哉作俑茶盐酒,久矣疲民战守和。jiē zāi zuò yǒng chá yán jiǔ,jiǔ yǐ pí mín zhàn shǒu hé。
筑室道谋须勇决,养鱼沸鼎益烦苛。zhù shì dào móu xū yǒng jué,yǎng yú fèi dǐng yì fán kē。
归来便把中书笔,留与儿童日咏歌。guī lái biàn bǎ zhōng shū bǐ,liú yǔ ér tóng rì yǒng gē。
2612