古诗词

杜去轻

香入云亭为高子章赋

杜去轻

山麓有庭存古意,不种凡花惟种桂。shān lù yǒu tíng cún gǔ yì,bù zhǒng fán huā wéi zhǒng guì。
苔封藓剥迸鳞皴,雪劲霜顽耸苍翠。tái fēng xiǎn bō bèng lín cūn,xuě jìn shuāng wán sǒng cāng cuì。
栽培岂解一日成,爱惜至今尤不易。zāi péi qǐ jiě yī rì chéng,ài xī zhì jīn yóu bù yì。
来人不必问典型,对此俨然前辈是。lái rén bù bì wèn diǎn xíng,duì cǐ yǎn rán qián bèi shì。
树前翁仲不可求,树下子孙能几世。shù qián wēng zhòng bù kě qiú,shù xià zi sūn néng jǐ shì。
子孙立足满庭除,前人于此见心事。zi sūn lì zú mǎn tíng chú,qián rén yú cǐ jiàn xīn shì。
近年乔木几家存,是中林壑何阴翳。jìn nián qiáo mù jǐ jiā cún,shì zhōng lín hè hé yīn yì。
前人种树爱读书,种时已喻书中义。qián rén zhǒng shù ài dú shū,zhǒng shí yǐ yù shū zhōng yì。
后人读书念前人,对树类能歌蔽芾。hòu rén dú shū niàn qián rén,duì shù lèi néng gē bì fèi。
八月九日秋风高,金丹变化乘飘飘。bā yuè jiǔ rì qiū fēng gāo,jīn dān biàn huà chéng piāo piāo。
朝元顾祖归寒殿,仙香直入干云霄。cháo yuán gù zǔ guī hán diàn,xiān xiāng zhí rù gàn yún xiāo。
老兔痴蟾开鼻孔,奏彻虚皇应得宠。lǎo tù chī chán kāi bí kǒng,zòu chè xū huáng yīng dé chǒng。
虚皇锡赍万琼瑶,赏君爱护月中种。xū huáng xī jī wàn qióng yáo,shǎng jūn ài hù yuè zhōng zhǒng。