古诗词

汪澈

留题授上人曲肱斋

汪澈

一室安巾钵,颓然了性空。yī shì ān jīn bō,tuí rán le xìng kōng。
曲肱忘世梦,行脚本家风。qū gōng wàng shì mèng,xíng jiǎo běn jiā fēng。
山静人稀到,窗开意不穷。shān jìng rén xī dào,chuāng kāi yì bù qióng。
我来频假寐,乐亦在其中。wǒ lái pín jiǎ mèi,lè yì zài qí zhōng。